Thời Chiến Quốc loạn lạc, chiến tranh diễn ra liên miên, nổi bật nhất chính là hai cái gia tộc Uchiha và Senju suốt mấy trăm năm đều đối đầu với nhau không dứt. Không ai biết bọn họ bắt đầu chém giết nhau từ khi nào, chỉ biết hai bên đều thực sự rất căm ghét nhau, nếu giáp mặt cũng sẽ không hẹn mà rút vũ khí một tâm một lòng đem đối phương hạ gục.
Chiến tranh liên miên không dứt, ngay thời điểm cả Senju lẫn Uchiha chiến tranh đều đang đến hồi kết thúc đột nhiên lại nảy sinh tin đồn về một đứa trẻ kì lạ đang làm loạn ở một vùng chiến trận phía Bắc. Nó không thuộc bất kì một phe phái nào, chỉ là thấy người liền lao vào đánh, Uchiha hay Senju bất phân cũng đều bị nó dễ dàng hạ gục. Đặc biệt có một chuyện, chính là cái kia đứa nhỏ kia không phải nhẫn giả cũng không có charka nhưng lại mang trong mình quái lực kinh khủng, tay không dễ dàng đánh vỡ mặt đất, bẻ cổ người thường, ra tay không chớp mắt, ảo thuật cũng không có tác dụng với nó. Thật sự rất đáng sợ.
Nhưng tin đồn vẫn chỉ là tin đồn, không hề có một cái gì đáng tin hay chứng cứ xác thực. Cả hai bên tộc trưởng lúc đầu đều không ngại mà cho rằng đó chỉ là lời đồn thổi quá đáng, cũng có thể ảo thuật do ai gây ra nên họ cũng nhanh chóng bỏ qua nó, không quan tâm đến nữa.
Mãi cho đến khi, Uchiha Madara một lần làm nhiệm vụ ở phía Bắc thì bị địch phục kích bất ngờ, tuy đã thoát khỏi vòng vây của bọn chúng nhưng hắn lại bị thương không ít, phải nói là trọng thương đến sắp chết. Giấu mình trong một căn nhà hoang trong rừng, Madara gồng mình ngồi ở góc nhà, một tay giữ lấy vết thương ở ổ bụng, tay còn lại nắm chặt thanh kunai mà căng thẳng hướng mắt về phía cánh cửa gỗ cũ kỹ khép hờ ở trước mặt. Hắn có thể nghe thấy những tiếng bước chân dồn dập ở xung quanh, mấy kẻ kia vẫn còn đang lởn vởn ở ngoài kia, bây giờ chỉ cần hắn nhắm mắt nghỉ ngơi thì chắc chắn không còn cơ hội mở mắt nhìn mặt trời lần nào nữa.
Chợt, Madara nghe thấy tiếng la hét thảm thiết, tiếng đổ vỡ rạn nứt, còn có thể cười ha ha sảng khoái của trẻ con, nhịn không được mà run người. Không phải là hắn sắp chết nên nghe thấy oán niệm của người chết đâu nhỉ? Còn có tiếng cười trẻ thơ kia, không hiểu sao lại khiến hắn nổi cả da gà, điềm xấu sao?
Không lâu sau, một hồi yên tĩnh kéo dài, rồi đột nhiên cửa mở!
"A nha, đánh đấm xong lại thấy đói! Đám người dị hởm đó ngày nào cũng xuất hiện đúng là không hiểu nổi! Phiền chết mất!"
Sayo mệt mỏi bước vào nhà, tay xoa xoa cổ, mắt cá chết ngước lên nhìn, vừa vặn thấy được trong nhà từ đâu lại xuất hiện một thằng nhóc người đầy máu, gương mặt nhăn nhở toát ra sát khí trừng mắt nhìn mình. Em gãi loạn mái tóc trắng, sau đó từng bước đi đến chỗ Madara, mắt đỏ không chớp xem tình trạng của hắn.
"Uy tiểu quỷ, người lớn không dạy muốn vào nhà người khác phải gõ cửa sao!? Tùy tiện như thế sẽ bị quýnh tét mông nha!"
"..."
"Còn có giày cũng chưa cởi, ngươi làm sàn nhà của ta dơ hết rồi!"
"..."
"Ai nha? Ngủ sao? Muốn ngủ liền lên giường ngủ, ngủ trên sàn sẽ bị cảm mạo!"
"..." Madara: Người đến! Ta mơ thấy mụ mụ, sắp chết còn bị một tên nhóc thuyết giảng, thật quá mất mặt!