19

158 33 2
                                    

Ngày mai sẽ là ngày mà tất cả các phù thủy sinh trở về nhà. Người của Bộ Pháp Thuật và các lão sư vẫn đang cố gắng tìm cách tìm kiếm những nạn nhân mất tích. Đêm hôm nay, tất cả mọi người đều đang cùng nhau ăn bữa tối cuối cùng. Cả căn phòng rộng lớn dường như chả nghe được tiếng nói cười mà chỉ có âm thanh của cốc dĩa va chạm nhau.

RẦM!!! Một tiếng động lớn phát ra từ ngoài sân chính phá vỡ cả không gian yên tĩnh. Ai nấy đều hốt hoảng. Một vị lão sư trong đó lên tiếng : " Các trò tuyệt đối không được bước ra ngoài, ở yên đây trong lúc các lão sư và người của Bộ Pháp Thuật ra ngoài xử lý. "

Bọn họ đều đi ra. Mọi người chỉ nghe tiếng được âm thanh bên ngoài chứ không thể nhìn thấy. Lúc sau lại thêm một tiếng động lớn nữa, và lần này còn có thêm một giọng nói " Bọn người lớn các ngươi quá là vô dụng .Ai còn có bản lĩnh để đối đầu với người phục tùng của Chúa Tể Hắc Ám thì bước ra đây kể cả những đứa trẻ nhát gan đang lẩn trốn. Nếu không ... ta sẽ đích thân vào trong và ăn thịt hết các ngươi !!!!! Hahahaha "

Tất cả đương nhiên đều đã nghe thấy giọng nói ấy. Những tiếng khóc, la hét, lo sợ vang lên khắp căn phòng. Bọn họ không muốn chết ở đây. Nhưng bọn họ cũng không đủ quyền lực để đối đầu với cái thứ ghê gớm ngoài kia.

" Im Lặng ! " Đới Manh gầm lên. Lập tức không một âm thanh nào phát ra nữa mà thay vào đó tất cả ánh mắt đều hướng vào cô. Đới Manh nhắm mắt hít một ngụm không khí lạnh lẽo nói " Mọi người nghe tên ở ngoài nói gì rồi đấy. Những ai tin rằng bản thân mình mạnh mẽ, có thể chiến thắng được cái ác thì theo tôi bước ra. Còn không thì cũng ở yên đây, giữ chặt đũa phép chờ đợi cái chết tới. "

Tiếng bàn tán xôn xao khắp căn phòng, nhưng rất nhanh mọi người đều ngỡ ngàng khi thấy Từ Tử Hiên, Lưu Vũ Hân, Lục Kha Nhiên , Lâm Phàm , Triệu Tiểu Đường , Gia Ý, Khổng Tuyết Nhi , Tiền Bội Đình , Tôn Nhuế , Ngô Triết Hàm ,Trương Hân, Ngọc Trác, Nghệ Tuyền , Tằng Khả Ny , Đới Yến Ni và Tống Hân Nhiễm đều đứng lên đi theo Đới Manh ra ngoài.

Bọn họ cùng nhau bước ra và tất cả đều choáng ngộp trước cảnh tượng mà nghĩ rằng chẳng bao giờ có thể nhìn thấy. Các lão sư và người của Bộ đều nằm đó, người thì bị thương nhưng vẫn còn ý thức, người thì bất động. Mà kẻ đã làm ra việc này lại là Dụ Ngôn và Châu Tử Thiến đang đứng ở đó. Phía sau bọn họ còn có... còn có một con mãng xà lớn bằng một cây bóng mát trưởng thành đang quấn chặt một cái lồng sắt.

" Dụ Ngôn ! " Tằng Khả Ny hét lên xông tới nhưng Tôn Nhuế đã cản cô lại, nói" Không được đâu Khả Ny, cậu ấy đã không còn là Dụ Ngôn nữa rồi ".

" Nhưng... tại sao chứ.. " Tằng Khả Ny nhỏ giọng.

" Các cậu... nhìn kìa! Đó không phải bọn họ sao? Đó là Khổng Tuyết Nhi, Ngu Thư Hân,... " Trương Hân chỉ tay về phía lồng sắt con mãng xà đang quấn quanh nói.

"Đúng! Đúng là bọn họ ! " Gia Ý nói " Chúng ta phải nhanh lên, không thể biết chắc con mãng xà kia sẽ làm gì họ đâu  "

" Khoan đã " Đới Manh cất giọng

" Đới Manh, chị không thấy bọn họ gặp nguy hiểm sao ? " Từ Tử Hiên lạnh lùng, trái tim cô nếu có vạn cây kim đâm vào cũng chẳng đau đớn bằng việc nhìn thấy người mình yêu gặp nguy hiểm

[Dropppp]]BTKD | ĐGĐN | ĐNHĐ | Sự Trở Lại Của Bóng ĐêmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ