Wonho tỉnh dậy vào một buổi sáng trời nắng gắt. Anh nheo mắt khó chịu vì một tia nắng chiếu thẳng vào mắt mình. Đồng hồ điểm mười giờ sáng và anh bỏ chân xuống giường, xỏ vào đôi dép bông mềm mại, ngái ngủ bước ra khỏi phòng. Bữa ăn sáng thịnh soạn được dọn ra trước mắt, Wonho từ tốn cầm bộ dao nĩa lên và sử dụng nó thật khéo léo, không gây ra một chút tiếng động nào.
Thiếu gia Shin Wonho, con trai thứ nhất của Bang chủ mạnh nhất thế giới ngầm, là một người có thần thái khác người, có phần hơn hẳn người em trai. Dù người ta thường hay bàn tán đến Bang hội vì người con trai thứ nhiều hơn là người con trai trưởng, vì Wonho rất ít khi nào ra mặt với người ngoài.
Người ta nói anh như một cái bóng của em trai. Trong khi Kihyun được xem là một quái vật tiền, thì Wonho chỉ là một thằng bé có biểu cảm bằng không. Chẳng bao giờ để cho người ta biết là nó nghĩ gì, càng không thể hiện cho người khác biết nó muốn gì.
Nếu từ nhỏ, Kihyun là đứa trẻ cởi mở và thích kết bạn, cho đến khi lớn mới biến thành kẻ tham lam. Thì Wonho từ nhỏ cho đến khi lớn lên, chẳng bao giờ để lộ bất kỳ cảm xúc nào. Gương mặt vẫn cứ trơ lạnh đến đáng sợ.
Có lần, người ta thấy Wonho đi học về, trong vườn nhà vừa có một trận đánh nhau và có người chết. Anh nhìn chằm chằm vào cái xác người, dò xét một lúc rồi nó giẫm lên, bước vào nhà, gương mặt vẫn không chút biến sắc. Có vậy mới nói, anh em nhà họ, chẳng đứa nào tầm thường.
.
.
Có tiếng ồn ào ở bên ngoài gian nhà chính. Ban đầu, Wonho cũng chẳng để tâm, nhưng nó cứ kéo dài và lớn dần, ảnh hưởng đến việc đọc sách của anh, nên anh đã gấp cuốn sách và đi ra ngoài.
Em trai Kihyun mất tích, hai cánh tay đắc lực của em trai mang bộ dạng đầy máu me về đến nhà và đang bị cho ăn đòn. Wonho không cần suy nghĩ nhiều, anh bước đến trấn an cha. Không ai nhìn thấy khóe môi anh đang nhoẻn miệng cười, không ai biết rằng đầu óc anh suy nghĩ nhiều hơn những gì anh nói.
Thiếu chủ Yoo Kihyun mất tích, Wonho biết rằng đây chính là thời cơ duy nhất để anh giúp em trai của mình rời khỏi nơi đây. Từ lâu, anh biết rằng em trai mình nên rời khỏi vị trí thiếu chủ và tận hưởng cuộc sống yên bình, mà lúc còn bé cậu hãy kể với anh.
Kihyun mơ ước rằng sẽ sống trong một ngôi nhà nhỏ, với những người yêu thương, những người bạn bè thân thiết. Mỗi ngày trôi qua sẽ là những niềm vui, những nụ cười. Nhưng khi biến cố xảy ra năm cấp một, Kihyun hoàn toàn thay đổi. Cậu không mơ mộng cùng anh nữa và trở thành một con người khác.
Từ lúc ấy, Wonho biết rằng mình nên làm gì đó.
.
.
Wonho bắt gặp Kihyun trên con đường mòn vòng quanh một khu chợ chiều sau hai ngày được báo mất tích. Kì lạ làm sao khi cậu đi cùng Hyunwoo. Wonho nghe về Hyunwoo rất nhiều lần qua những lần mắng chửi của em trai. Chỉ có người này, mới có thể làm em trai tức điên lên thôi.
Nhưng thái độ của anh ta với em trai cậu kì lạ quá, và cách cư xử của em trai cậu cũng quá đỗi khác thường. Họ trông giống như một đôi tình nhân mới bước đầu hẹn hò, yêu đương. Có chút vụng về, có chút ngại ngùng. Và một ý nghĩ lóe lên trong đầu Wonho, người này có thể sẽ giúp được anh.
BẠN ĐANG ĐỌC
•Showki• Giải thoát
FanfictionKihyun đã luôn săn lùng Hyunwoo như một món đồ sưu tầm mình yêu thích... Author: SeoWon Edit: NiiSuKi2312 *Cre: https://my.w.tt/xekqVNxJWX