⛔ cấm trẻ dười 17-
H+ mạnh. ( đã cảnh báo)LỠ BỊ NGHIỆN CẬU RỒI
P10
Tiêu Chiến nhìn thì hoảng hốt khi trên tay Trác Thành cầm một chày bóng chỉ vào mặt Nhất Bác, trừng mắt đe dọa.
Tiêu Chiến giơ tay hạ cái chày xuống, cười sợ:" A Thành.. cậu... cậu bình tĩnh"
Trác Thành:" A Chiến qua đây mau"
A Chiến định đi qua nhưng A Bác kéo lại:" tôi không cho phép thì cậu đừng hòng"
-A Thành hùng hổ:" cậu không hiểu tôi nói gì à? A Chiến cậu có muốn về không?"
A Chiến nhìn Nhất Bác rồi bước về phía Trác Thành. Nhất Bác chẳng quan tâm, đưa tay kéo cổ áo phía sau của Tiêu Chiến mà lôi cậu đi.
Trác Thành chạy đến trước mặt Nhất Bác, dùng chày bóng đẩy người anh lại :" Tôi không thích nói nhiều với cậu"
Nhất Bác lạnh lùng lườm mắt trừng nhìn A Thành khiến A Thành run sợ, chắp chắp miệng, run run lắm bắp:"Cậu.. cậu... cậu trừng gì chứ, tôi đưa A Chiến về"
- Nhất Bác chỉ tay vào đầu:" Muốn đánh thì đánh vào đây này"
- Trác Thành run run hạ chày xuống chạm đất:" A... A.. Chiến... về.... về đâu?"
-Nhất Bác trừng mắt lên:" muốn đi về hay lết về thì bảo?"
- A Chiến thấy Nhất Bác lạnh như băng, toát đầy xác khí cũng khá sợ, nhìn A Thành hất tay:" tao sẽ tự về.. mày về đi"
-A Thành tuy khó chịu nhưng cứ sợ trước:" Tôi... tôi là nghe theo A Chiến thôi.. không phải sợ cậu đâu" nói rồi Trác Thành vội quay lên xe ra về.
-A Chiến, thở dài mệt mỏi:" sao lại không cho tôi về nhà? Còn dọa A Thành tái mặt ra thế"
-A Bác:" nhìn tôi đáng sợ lắm sao?"
-A Chiến gật gật đầu, nhìn thấy vẻ mặt của A Bác cậu nhanh chóng lắc lắc đầu:" ờ.. à không.. không có, cậu đáng yêu thế này mà, sợ gì chứ" cậu mỉm cười nhéo hai má mềm mũm của Nhất Bác.
-Nhất Bác chẳng nói gì, kéo Đại Bảo sát lại, hôn môi cậu. Một lát sau mới buông ra, mỉm cười đưa cậu về lại nhà.
Tiêu Chiến chả biết nói gì, không biết làm sao để về lại trọ, cứ im lặng cười cười đi theo Nhất Bác. Về đến nhà cả hai lên phòng, cậu ngã người xuống chiếc giường êm ái rũ hết mệt mỏi, dang tay thả lỏng chiếm hết cả chiếc giường.
Nhất Bác thì nhìn cậu mỉm cười, rồi tháo giày ra cho cậu, mang lại kệ để ngăn nắp. Xong anh lấy chiếc khăn nhúng nước lau mặt cho Tiêu Chiến, Tiêu Chiến ngơ ngác :" Tôi.. tôi tự làm được mà?"
-A Bác:" cậu về nhà sẽ không ai làm vậy cho cậu đâu"
-Tiêu Chiến bật cười:" tôi đâu cần chứ"
-A Bác vắt khăn xong đến cạnh cửa sổ nhìn ra hỏi:
-" Cậu bạn lúc nãy của cậu là ai?"
-"Hả.... à.. ý cậu là A Thành sao?"
- Nhất Bác im lặng nhìn cậu.
-A Chiến nói tiếp:" à.. cậu ấy là bạn thân của tôi tù nhỏ, nhưng lên cấp ba thì đi học ở nước ngoài, mới về đây đc vài tuần"
-Nhất Bác giọng khó ở:" Khi nào cậu ta đi sang bên đó lại?"
-A Chiến vẫn không nhìn sắc mặt của Nhất Bác, thản nhiên trả lời:" Sao tôi biết được, nhưng à có cậu ấy cũng vui"
-Tiểu Bảo một chút chua chua:" cậu thích cậu ta sao?"
-Đại Bảo giật mình, nhìn Tiểu Bảo:" Hả.. cậu bị điên à, nói gì thế?"
-anh nói với vẻ mặt lạnh ngắt:" tốt nhất cậu từ bỏ suy nghĩ đó đi, dù có hay không bây giờ cậu chỉ là của tôi"
-" Nhất Bác.. cậu... cậu nói nhảm gì thế? Tôi với A Thành tuyệt đối là bạn bè bình thường. Nhưng không có nghĩa tôi là của cậu" nói rồi Tiêu Tán đứng lên đi về phía cửa.
Tiểu Bác thấy liền hỏi:" Cậu đi đâu đấy?"
-Giọng hờn dỗi, Tiêu Tán trả lời:" về"
Nhất Bác rút trong túi ra một chùm chìa khóa, giơ lên lắc leng keng:" cậu không cần nó nữa à?"
Tiêu Chiến quay lại liền sáng mắt lên:" A.. đó là của tôi mà?" Vừa nói mặt hớn hở chạy về phía Nhất Bác. Giơ tay lấy nhưng Nhất Bác vội rút tay lại, giấu đi. Tiêu Chiến quạo mặt:" sao nó lại ở trong tay cậu vậy? A... à... đừng nói là cậu lấy chìa khóa của tôi để tôi ở nhà cậu nhà, cậu lưu manh quá rồi đấy Nhất Bác"
Nhất Bác đưa tay giấu chìa khóa ra phía sau:" Tôi không biết nó là của cậu, tôi chỉ nhặt thôi"
-A Chiến:" Vậy sao, giờ biết nó là của tôi rồi đấy, mau trả nó lại cho tôi" Tiêu Chiến lại sát anh, đưa tay ra phía sau anh để lấy chìa khóa.
A Bác giơ tay lên:" không trả..."
-A Chiến vẫn cố bắt lấy chìa khóa, A Bác vẫn nhừ mà không đưa.
-A Chiến:" trả lại cho tôi"
-A Bác:" Không trả, tôi còn phải hỏi cậu sao lại làm rơi nó ngay chỗ tôi ngồi đấy"
- A Chiến ngừng bắt:" gì cơ, rơi ở đâu?"
- a Bác:" trên lớp, ngay chỗ tôi ngồi, Nhưng mà cậu làm gì lại xuống chỗ tôi?"
- Tiêu Chiến lật lại trí nhớ liền đỏ mặt * a.. thì ra rơi ở đấy, nhưng chẳng lẽ khai là ngắm cậu ta nên làm rơi à.. không thể nào* lắc lắc đầu tỉnh người, cậu lại tiếp tục bắt lấy chìa khóa:
-" Làm sao tôi biết được, cậu mau trả cho tôi"
Nhất Bác nhếch môi cười một bên:"Trả cho cậu sao?" Rồi anh cầm chìa khóa vứt qua khung cửa sổ.
Tiêu Chiến tròn mắt nhìn mà không thể tin được:" Cậu dám ném nó đi à, cậu điên rồi" nói rồi cậu giận dỗi bỏ đi.
Lạch cạch.. lạch cạch
-"Nhất Bác, mở cửa ra cho tôi" Tiêu Chiến cố mở của nhưng đã bị khóa, quay lại với nét mặt giận dữ thét với Nhất Bác.
Nhất Bác cầm chiếc chìa khóa phòng:" tôi đã bảo không thể mà?"
-A Chiến tiến lại gần Nhất Bác:" Rốt cuộc cậu muốn gì hả? Tại sao cứ muốn giữ tôi lại chứ?"
-A Bác cất chiếc chìa khóa, tiến lại gần Tiêu Chiến:" Muốn gì à? Muốn cậu đấy! Tại sao à? Tại nghiện cậu rồi"
Nói vừa dứt lời anh đã túm lấy Tiêu Chiến vật xuống giường, đè lên cậu mà hôn khắp, siết chặt hai tay cậu đến mức nổi lằn.
Tiêu Chiến cố cưỡng lại nhưng không được, xoay người qua, lại vùng vẫy trong sức yếu ớt :" cậu buông tôi ra, đừng trẻ con nhưng vậy"
-A Bác:" Trẻ con sao? Chúng ta đang làm chuyện người lớn đấy"
🔞🔞🔞🔞🔞🔞🔞🔞🔞🔞🔞🔞🔞🔞🔞🔞🔞🔞🔞
BẠN ĐANG ĐỌC
[BJYX]LỠ BỊ NGHIỆN CẬU RỒI
Kısa HikayeTác giả: Hồn ma fa Thể loại: Đam mĩ - thanh xuân - ngôn tình. Cast: Vương Nhất Bác - Tiêu Chiến -(bjyx)- lại là truyện thanh xuân ship cp BJYX nhà tui đây. thích thì đọc. không thì biến, không thích phiền. anti thì xin phép tiễn khách, only xin đừ...