- Huhu bà ơi! Bà tha cho con với, con trót dại lỡ đánh rơi bộ ấm chén của bà. Con thề là lần sau con không dám tái phạm nữa đâu bà ạ. Bà nom bà đẹp, bà hiền từ phúc hậu bà tha cho con nha bà.
Chiều tà buông xuống sau rặng dừa cao vời vợi. Gian buồng chính nom toàn tiếng khóc van xin. Ai bảo ngu dại vừa đi vừa buôn để rồi bị vấp phải cái ghế ở hiên làm gì cơ.
- Bà ơi tại con Dương nó kể là nó đi với cô hai ra miếu cầu duyên, rồi nó gặp cậu cả bên phủ ông Bách. Con đã không muốn nghe mà nó cứ í ới, làm con mất tập trung nên vấp té đấy bà ơi!! Oan con quá.
Cái con ranh này, gớm thật. Rõ là nó bảo thị kể mà giờ nó đã chối đây đẩy thế chứ lại. Tự nhiên lại bị vạ lây. Bà cả liếc mắt về phía thị. Bạch Dương tái mét mặt mày chạy ra quỳ xuống. Tim thị đập thình thịch vì sợ, sợ bị ăn đòn, sợ bị chửi. Nom cái miệng vạ cái thân, biết vậy thị chả buôn bán gì với nó nữa.
- Dạo này cái phủ này chưa đủ chuyện nên mày tính đưa thêm cho vui phải không hả Dương?
Bà cả nói mà răng bà nghiến chặt, cái giọng uy hơn cả ông làm cho cả gian nhà im bặt, chẳng ai dám ho he tiếng nào.
- Con nào dám thưa bà. Con sai rồi, con sai rồi ạ.
Thị khôn lắm, không cãi lại lấy nửa lời. Càng giảo hoạt thì bà cả càng ghét.
- Tháng này trừ cái Nin năm đồng. Cái Dương tội đưa chuyện linh tinh trừ mười đồng. Đem ra sân vả cho mỗi đứa hai mươi cái cho bà. Đánh cho mà nhớ.
Lời bà nói sao mà nhẹ nhàng thế, cứ như bà chả chửi, chả phạt ai ý. Thị nghe mà sốc, mà tức anh ách trong lòng. Chỉ tại cái Nin nó tọc mạch hỏi chuyện mà thị bị vạ lây, bị ăn đòn, đã thế còn bị trừ hai mươi đồng. Thể nào tháng này u cũng chửi thị cho mà xem.
Cô Song Ngư ngồi bên phải nom xót xa là thế, nhưng lệnh bà đã ra thì ai dám trái.
Tối nằm trên cái chõng thị khóc rưng rức, hai má thị đau kinh khủng. Oan mà không nói được là tủi lắm. Bà cả chả bao giờ nghe người ta giải thích đâu, bà chỉ tin mắt thấy tai nghe.
Cô hai thương đem thuốc sang bôi cho nó, rõ khổ. Dặn bao lần là đừng vạ đâu buôn đấy, thế mà cứ chứng nào tật nấy ngốc lắm Dương à.
...
Nay rằm phủ ông Bách ăn chay. Ngặt nỗi bà hai thói quen mồm ngày không ăn thịt không chịu được, bà lén dặn con Tõn ra ngoài mua cho bà hai mấy lạng thịt lợn vai, chứ ăn chay làm gì có chất mà sống nổi. Cứ vẽ chuyện, ăn mặn cũng được chứ có làm sao.
BẠN ĐANG ĐỌC
|12 Chòm Sao| Sợi chỉ duyên hồng
Fiction générale"Đội nón cõng cả trời mưa, Đem chõ xôi khúc gửi cho nhà người. Của cải cũng chẳng có gì, Trong kho có thóc, ngoài vườn có rau Thôi thì nguyện ý thì về Cùng nhau xây đắp Một đời ấm lo..." P/s: Tất cả bối cảnh, sự kiện, nhân vật trong truyện đều là...