Chap 7

2.2K 201 17
                                    

Cuộc sống của JustaTee phải nói là vô cùng vô vị. Bề ngoài trông anh có vẻ bất cần đời, không quan tâm gì nhưng sâu bên trong là một con sói đơn độc bị hàng ngàn, hàng vạn vết thương. Gia đình của anh rất nghiêm khắc, mặc dù bố mẹ không có xích mích gì trong cuộc sống, nhưng áp lực họ đem lại vô cùng lớn. Gia đình anh trong xã hội cũng có địa vị, nên họ ép buộc anh phải giỏi về mọi phương diện. Phải nói, từ lúc bé cho đến khi lớn, đỗ vào học viện âm danh tiếng như vậy, họ cũng chưa từng công nhận tài năng của anh

Tiếng cửa phòng mở ra, mẹ anh bước vào, cốt chỉ để chắc chắn rằng anh vẫn còn đang học. Bây giờ là 1h sáng, khi tất cả đều đang say giấc, thì chỉ còn duy nhất một người vẫn bật sáng ánh đèn bàn để học bài

'' Thanh Tuấn, còn hơn 30 phút nữa mới được ngủ. Con nhanh chóng hoàn thành cho xong bản nhạc đó đi. Mẹ muốn nhìn thấy nó ở trên bàn vào sáng hôm sau "

" Vâng, thưa mẹ "

Mẹ anh lạnh lùng như vậy, thì bố anh càng đáng sợ hơn. Mặc dù đôi mắt sớm đã muốn díu lại vì buồn ngủ, nhưng vẫn cố hoàn thành xong bản nhạc này. Nếu như anh không hoàn thành nó trước sáng hôm sau, thì sẽ bị phạt rất nặng nề. Điển hình của một gia đình lấy thể diện làm trọng

" Con xem xét lại việc đi du học đi. Nếu được thì cuối năm nay đi ngay. Quyết định nhanh lên  "

" Vâng ạ..."

Đáng lẽ, cuộc sống của anh sẽ cứ như thế trôi qua một cách bình dị, nhưng cái gã Rhymastic này lại liên tục quấy phá thời gian của anh. Hơn hai tháng...à không, đã vừa tròn ba tháng hắn làm phiền anh. Dù có ồn ào phiền phức thật, nhưng ba tháng có hắn bên cạnh nói chuyện cũng có chút bớt cô đơn

Sinh ra trong một gia đình giàu có và vô cùng chiều chuộng con cháu, Rhymastic dường như được hưởng tất cả mọi đặc ân trên đời. Hắn muốn gì có nấy, không có thì sẽ làm mọi thứ để có. Cuộc sống của hắn vô cùng buông thả, gia đình hắn cũng chẳng kêu ca gì. Đôi khi hắn sẽ qua đêm ở ngoài khách sạn cùng với tình nhân 419 của mình. Hắn ăn tất, không ngại một giới tính nào. Mà người đời bình thường cũng rất kiêng dè hắn. Cho dù hắn có làm càng thì cũng sẽ ngoảnh mặt làm ngơ, chưa có ai từng từ chối hắn. JustaTee đối với hắn cũng chả mới mẻ gì, tính của anh thì trước đây hắn cũng đã gặp rồi, nhưng rất nhanh bị hắn đốn ngã. Lần này có một chút khác biệt, đã ba tháng rồi JustaTee vẫn không chịu nhân nhượng hay yếu lòng một phút nào. Không phải hắn tiếc tiền cá độ với bạn bè hắn, mà là hắn sợ mất mặt. Rhymastic - Vũ Đức Thiện trước nay chưa từng thất bại, nếu như bỏ cuộc thế này, chẳng khác gì hắn trở thành trò cười cho thiên hạ. Nghĩ đến đây, Rhymastic tức đến nỗi đấm vỡ mặt kiếng trong phòng tắm. Kính bị vỡ một mảng lớn và tay hắn nhanh chóng chảy máu. Làm thế nào để bắt anh quy phục hắn? Rhymastic nhíu mày suy nghĩ

Sáng hôm sau, Rhymastic một tay băng bó đến lớp, khuôn mặt vẫn như thường lệ, hắn giấu đi sự khó chịu vào lòng mà trưng ra một bộ mặt cợt nhả như bình thường. Vừa thấy Karik đang ăn sáng trên bàn, hắn cũng nhanh chóng bước tới châm chọt vài câu

" BigPepsiBoy nay lại được mua đồ ăn cho ăn à? " hắn tiện tay lấy một miếng cơm cuộn cho vào miệng

" Ê ê, của tao mà " mất đi một miếng ăn, ai nà không khó chịu. Đặc biệt là đồ của Binz cho, Karik tức cái lồng ngực đòi lại, nhưng tiếc là vô bụng hắn mất rồi, đòi kiểu gì nữa đây. Đập vào mắt cậu là vết thương được băng bó trên tay hắn, liền tò mò hỏi " Tay mày bị sao đấy? Ai băng cho mà gớm thế? "

( Rap Việt fanfiction ) Bên cạnh anh có emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ