Đợi mọi người đi hết, phòng bệnh của Lê Dạ mới yên tĩnh trở lại. Ninh Trạch Huy đã mời một hộ lý riêng để chăm sóc Lê Dạ, đứng bên cạnh ân cần hỏi han, "Anh muốn uống nước không? Hay anh xem tivi không, tôi giúp anh mở tivi nha."
Lê Dạ không mở miệng, hộ lý mở tivi lên, vừa đúng lúc đang chiếu một bộ phim đề tài gia đình đang hot, cả nhà trong phim đang cãi nhau rất ầm ĩ, còn vừa khóc vừa la, nhìn lén thấy Lê Dạ không có ý phản đối nên hộ lý không đổi kênh, tự mình ngồi một góc vừa chú ý Lê Dạ vừa coi phim.
Lúc Trác Á Minh tới thăm thấy Lê Dạ vẫn còn nhìn tivi, chỉ là trên mặt đang mơ màng, dễ thấy anh cũng không tập trung coi phim, hẳn là đang suy tư.
Y phất phất tay, ý muốn hộ lý tạm thời ra ngoài, sau đó mới ngồi xuống.
Cái ghế phát ra tiếng động nhỏ khiến Lê Dạ chú ý, anh quay đầu nhìn qua Trác Á Minh, nhẹ giọng chào một tiếng, "Bác sĩ Trác." Giọng có chút khàn, có vẻ rất kìm nén.
Gặp hoàn cảnh như vậy thì ai cũng khó lòng dễ chịu, chưa kể một màn ban sáng, tuy y tá đã xua đi hết những bệnh nhân đến xem náo nhiệt chung quanh, dù không nghe được rõ nhưng khung cảnh giương cung bạt kiếm bên trong cũng dễ nhìn ra được, hơn nữa lúc cuối Lê Diệu ký tên đóng dấu lên hợp đồng phân gia, y cũng ở bên cạnh, thành ra y chỉ biết nói, "Thật ra em trai anh... bỏ đi cũng tốt. Có thể anh thấy tôi nói vậy có vẻ rất tàn nhẫn, nhưng nói thẳng thì nó y như con trùng hút máu, đợi máu của anh bị hút khô rồi, đợi anh chết cũng đi tìm người khác..."
Đại khái thì nhìn Lê Dạ có chút hờ hững, y dừng lại nhìn rồi nói tiếp, "Tất nhiên, bây giờ nhất định là đau lòng, nhưng đây chỉ là tạm thời thôi, bởi vì thế giới của anh quá nhỏ, cuộc đời anh trước giờ chỉ biết làm sao để nuôi lớn em trai, vì em trai mà làm việc. Tôi thấy anh hiện giờ giống như ếch ngồi đáy giếng, đời người có rất nhiều chuyện muốn làm, anh có thể đi làm chuyện anh thích, tìm người anh thích sống qua ngày, đến lúc đó, trong đầu anh chỉ nghĩ tới sinh hoạt hằng ngày, anh sẽ không thấy khổ sở nữa."
Y không phải người thường hay khuyên giải người khác, lần này nói nhiều như vậy đã tốn rất nhiều sức lực. Lê Dạ cũng không phải là nghe không vào, chỉ là anh đã không còn quan tâm đến vấn đề đó nữa. Anh không biết phải nói gì với một người xa lạ, nhưng ngoài Trác Á Minh đã không còn ai giúp anh.
"Tôi... chuyện của Lê Diệu, tôi đã suy nghĩ kỹ rồi. Tôi chỉ là..." Anh không biết phải nói thế nào nữa, chỉ có cách đơn giản nhất là nói thẳng ra, "Tần Liệt Dương muốn bao dưỡng tôi," Khi anh nói ra lời này, Trác Á Minh còn đang vui mừng, nhưng đợi nói xong thì y lập tức biến sắc, "Hắn muốn nhìn thấy bộ dạng khổ sở của tôi. Hắn thay đổi thật nhiều, càng thêm âm trầm."
"Lúc tôi tiễn hắn đi, dựa vào tính tình của hắn, tôi biết hắn sẽ không tha thứ cho tôi. Nhưng tôi cũng hết cách, tôi vốn tưởng rằng hắn về nhà, có ba có mẹ, không phải nên sống rất tốt sao? Vì sao hắn so với lần đầu tiên tôi gặp hắn còn lạnh lùng hơn? Tôi luôn cho rằng hắn sống rất tốt."
Trác Á Minh nhìn ra Lê Dạ đang buồn, chỉ có thể làm cho anh nghĩ đến cái khác, "Hắn lúc đó bộ dạng ra sao? Tôi thật sự hiếu kỳ, hắn là con nhà giàu, sao có thể sống ở nhà anh hai năm chứ!" Y dáng vẻ hứng thú, "Hay anh cứ tâm sự với tôi, nói không chừng tôi có thể giúp anh phân tích?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit - Đam mỹ - Ongoing] Tam thập nhi thụ - Đại Giang Lưu
RomanceTAM THẬP NHI THỤ (Ba mươi tuổi làm thụ) Tác giả: Đại Giang Lưu Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, hào môn, trạch đấu, niên hạ, HE, 1×1 Chủ diễn: Tần Liệt Dương (tâm lý vặn vẹo công) x Lê Dạ (ôn nhu săn sóc thụ) Độ dài: 122 chương Tình trạng: Đang tiến hành...