ix

1.1K 159 36
                                    

• sunoo's emotions •

1-3. tiếp tc hay th lòng?

"à vậy ý em là chuyện đó hả?"

heeseung trông chán chả buồn nói. nằm hưởng thụ chễm chệ trên sofa với cái chăn ấm, còn thằng bé sunoo ngồi ôm gối co ro buồn chán kể chuyện cho anh nó.

"anh à, nhìn coi xem anh có chán không cơ chứ?"

thằng bé quyết định biểu tình. rõ ràng là phận anh lớn phải nhường em, bất quá tiêu chí của heeseung chẳng phải là "nhường được thì nhường, không nhường được kệ em" à? chả trách nhà có hai người, nhưng toàn đầu têu là lee heeseung.

"vào chuyện chính đi, anh mày nản không muốn mở mồm đây này"

anh ngáp dài một tiếng, mắt nhắm mắt mở, nhưng vì thằng bé, anh nào dám không nghe.

"liệu nên em có nên tiếp tục kế hoch nữa hay không?" giọng kim sunoo nhỏ dần, đủ để lee heeseung nghe thấy. anh đoán, mười phần vui vẻ trong đó thì tám phần là buồn như cáo và hai phần còn lại thì buồn tủi như chim cánh cụt.

đưa tay vỗ nhẹ chỏm đầu thằng bé, như cái an ủi mà ít ra tấm lòng của người anh này vẫn có. heeseung vẫn rất thương thằng bé, trêu nó bao nhiêu, mắng nó bao nhiêu cho đủ nhưng đổi lại cái thương còn nhiều hơn.

"lên đây ngồi đi, ngồi đó lạnh" heeseung cuối cùng là ngỏ lời.

"...." chắc anh cũng biết cái gọi là tình anh em?

thằng bé trèo lên sofa, lại là dáng bó ngồi tròn một cục quen thuộc. dường như thằng bé không bỏ được thói quen đáng yêu này. và điều đặc biệt duy nhất đó cũng là cách để có thể nhận biết cảm xúc của kim sunoo.

"và giờ ý em là định bỏ cuộc sao?"

heeseung chia sẻ tấm chăn cho thằng bé, chăm chút nó từng chút một. quấn thằng bé như cục bông gòn. hại thằng bé ngạt chết khiếp.

"em không biết, nên là em hỏi ý kiến anh"

"thế thì cứ nghe theo thứ trong lòng em đi, có lẽ nó biết, chứ không phải anh là người có thể trả lời cho em được"

lời nói nhẹ nhàng ấm áp, chi ít làm thằng bé vui lên được đôi chút heeseung cũng thấy an tâm.

"chắc là em vẫn nên tạm dừng kế hoạch một chút, thử lòng anh ấy xem sao"

tâm sunoo dao động, hai ngón tay mải miết chắp vào nhau, thằng bé không ngừng thở dài.

"vẫn là nên thử, anh ủng hộ, nếu có thể giúp em thì sẵn lòng"

heeseung thực hiện điệu bộ đứng lên cúi chào lịch sự chọc thằng bé cười.

"ngồi xuống hộ cái, đau mắt càng thêm đau mắt"

"...."

"theo anh nghĩ, chúng ta sẽ tiếp tục thực hiện theo bài học của thầy giáo lee heeseung đã giảng dạy"

"ừ, anh thực hiện mình đi. em đi ngủ"

sau đấy hai anh em đều về phòng, yên giấc cho ngày hôm sau.

sunsun • ddeonu's crushNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ