Chap 32

600 54 2
                                    


Bài thi đầu tiên của cuộc Thi đấu Tam pháp thuật, không khí trong trường sôi nổi hơn bao giờ hết, nếu không là bàn tán về bài thi thì cũng là cá cược nhau xem ai sẽ dẫn đầu.

Tiếng chuông kết thúc môn cuối cùng, các giáo sư lập tức thả đám nhóc đi, cả ngày nay chẳng mấy đứa chịu học. Đám người ùn ùn kéo nhau đi đến ven rừng, duy nhất hai bóng người đi ngược lại đám đông.

Anne kéo tay Draco đi, lầm bầm "Xì, cái gì mà thi đấu, rồi còn xem rồng nữa, em đây đâu hiếm lạ..." Nói đến đây cô nhìn người bên cạnh một cái "...dù sao bên cạnh em cũng có, phải không Draco?"

Anh mỉm cười đẩy cô vào góc tường khuất, lấy hai tay chặn hai bên "Đương nhiên rồi, mấy con rồng ngoài kia ai cũng có thể ngắm, có thể sờ được. Còn anh đây chỉ cho mỗi em đụng vào, cho nên bé cưng à, em cũng có thể làm chút gì đó với anh." 

Cô trợn mặt nhìn lên, bàn tay bị nắm lấy chạm vào ngực người đối diện, gương mặt dần ửng đỏ chỉ có thể yêu ớt mắng "Lưu manh." Cái tên này có thể giữa ban ngày làm trò?

Draco bật cười, đưa tay nhéo má cô "Bé cưng, là em đụng anh nha, không thể vu oan khi anh chưa làm gì." 

"Anh..." Lời nói lập tức bị chặn lại, bàn tay yếu ớt chỉ có thể dùng hết sức đẩy người ra. Draco cũng không làm khó liền buông ra, liếm môi nở nụ cười gian xảo "Bé cưng, đây mới là lưu manh." Nói rồi rời đi bỏ lại cô tức giận giậm chân.

Kai gần đó thấy cảnh này chỉ có thể nghẹn họng, đáng lí ra khi nãy không nên vào toilet để rồi bây giờ chỉ có thể câm nín mà đứng nhìn. Đương nhiên, với bản tính của y thì có thể ra phá đám nhưng đôi mắt khi nãy của tên nhóc kia làm anh ta chùng bước "Thật đáng sợ." Anh ta dám chắc khi nãy mà bước ra lập tức bị đánh thành đầu heo a.

~~~

Hai người Draco từ văn phòng Snape về lại nhà mình, cha mẹ họ vừa gửi ít đồ dùng. Anne lắc lắc chiếc vòng cổ của Snow, thích thú nghe tiếng chuông rung lên từng nhịp nhưng không hề cảm thấy tiếng động vậy trong hành lang tối và ẩm ướt có chút quỷ dị.

"À đúng rồi, nghe bảo sáng nay lớp Chăm sóc Sinh vật Huyền bí của anh có khách đến thăm?" 

Draco một tay đút túi tay kia đang đùa nghịch với bàn tay bé nhỏ, nghe vậy không vội đáp lại, nhíu mày "Có lẽ là ký giả? Người mờ nhạt vậy em quan tâm làm gì?"

Cô dừng động tác, liếc người bên cạnh "Cô ta mà nghe vậy chắc tức sôi máu với anh." Nhưng không thể phủ nhận cô khá thích cách trả lời này.

Nghe thế anh kéo theo Anne dừng lại, mang bộ dạng nghiêm túc nhìn cô "Bé cưng, ngoại trừ em những kẻ khác đều mờ nhạt. Đừng nghĩ tới kẻ khác, anh sẽ không vui, mà anh không vui thì ưm.." 

Cô nhanh tay bịt miệng anh lại, cái tên này lại sắp nói những điều không nên nói "Anh đừng có mà nói lung tung." Không quên trừng mắt một cái rồi rời khỏi hành lang bỏ lại Draco với gương mặt mang theo tiếc nuối, giọng nói bị bóng đêm mờ ảo phía sau bẻ gãy vặn vẹo "Mèo nhỏ thật nhanh nhẹn, rất tốt, anh rất thích."  

Tiếng bước chân dồn dập lại gần, Anne hào hứng chạy tới "Draco, đi nhanh nào, có chuyện vui đây." Nói rồi dùng phép tàng hình sau đó kéo người chạy đi.

[ Harry Potter Đồng Nhân ] Em yêu anh , anh traiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ