Chương 088

81 6 0
                                    

Tác giả: Bất Hội Hạ Kỳ

Edit: Dĩm

Chương 88: Nhà có vợ dữ

🍌🌼

Thân là một Vương gia có chí làm hòa thượng, Thích Thanh Nguyên chưa từng đến loại địa phương như thanh lâu này, trong lòng cũng cực kỳ mâu thuẫn với nơi đây.

Anh đứng ở cửa không muốn đi vào, trên mặt hiện rõ sự kháng cự.

"Đặt nhẹ vấn đề thôi, chúng ta tới đây là vì mở rộng kiến thức, cũng không có làm gì bậy bạ." Dụ Trăn vỗ vai của anh, tận tình trấn an khuyên bảo: "Ngươi cũng nói phụ hoàng của ngươi không muốn cho ngươi xuất gia là vì chủ trì chùa Hộ Quốc nói ngươi có tình kiếp chưa qua, mà cái chuyện độ tình kiếp này ấy, chắc chắn là bắt ngươi thích một người nào đó. Ngươi không muốn thành hôn, ngày thường lại nhốt mình cả ngày trong nhà xem kinh Phật, cửa lớn không ra cửa nhỏ không vào, mười ngày nửa tháng cũng không thấy được một nữ tử cùng tuổi, cứ tiếp tục như vậy thì tình kiếp của ngươi khi nào mới có thể qua? Ta dẫn ngươi tới này là muốn để ngươi gặp nhiều nữ tử, lỡ như có người mình thích thì sao? Dù không thích thì biết đại khái loại hình bản thân thích cũng được, ngươi nói xem có phải rất đúng hay không?"

Lời này cũng có chút đạo lý, kháng cự trên mặt Thích Thanh Nguyên vơi đi một ít. Anh lại nhíu mày nhìn cảnh tượng diễm tục trong thanh lâu, đoạn xác nhận: "Chúng ta thật sự chỉ đến xem? Không phải ta có thành kiến gì với nữ tử thanh lâu, chỉ là tìm chân ái ở nơi tầm hoan mua vui này, chung quy......"

Anh lắc đầu, không nói hết câu.

Dụ Trăn hiểu ý của anh, cậu vỗ vai anh, cho anh một ánh mắt yên tâm, đoạn vung quạt trên tay lên, cười với người hầu đứng chờ ở cửa thanh lâu. Người hầu cực kỳ nhanh trí thức thời, lập tức tiến lên nhiệt tình tiếp đón bọn họ.

Sau khi vào trong, Dụ Trăn vẫy vẫy cây quạt liếc mắt nhìn sảnh lớn đâu đâu cũng là người, bèn duỗi tay ra trước mặt Thích Thanh Nguyên và nói: "Đưa bạc, nhiều một chút."

Thích Thanh Nguyên quả thực bị mùi phấn trong thanh lâu xông muốn ngộp chết, anh cau chặt mày. Lúc này Dụ Trăn duỗi tay đến, mang theo mùi hoa thanh đạm, anh mới cảm thấy thần chí thanh tỉnh hơn, chợt vô thức bước đến gần cậu một bước, lại không chút do dự lấy túi tiền xuống đặt lên tay cậu, cực kỳ hào phóng.

"Anh em tốt, thú vị đó." Dụ Trăn mở túi lấy từ bên trong ra một thỏi vàng quơ quơ trước mặt người hầu, chờ đến khi mắt gã lộ ra ánh sáng thèm nhỏ dãi mới cười nói: "Hôm nay gia dẫn bạn đến đây mở rộng tầm mắt, lại coi thường dung chi tục phấn dưới lầu này, ta muốn cô nương tốt nhất và phòng tốt nhất, hiểu?"

Người hầu gật đầu liên tục, eo cũng nịnh nọt mà cong xuống, tay nâng lên nhận vàng, hồ hởi nói: "Hiểu rõ hiểu rõ! Tiểu nhân sẽ đi sắp xếp ngay, hai vị gia đây vừa nhìn đã biết là khách quý, tiểu nhân tất nhiên không dám chậm trễ."

"Xem như ngươi thức thời." Dụ Trăn ném vàng vào tay gã, lại ném một thỏi bạc làm tiền boa, quạt xếp trong tay cũng thu lại. Cậu nói tiếp: "Vậy dẫn đường đi, sảnh lớn này không khí vẩn đục, bạn của ta không chịu nổi."

[Edit] Dĩ thân dưỡng hồnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ