Phần 1: Chương 15 (H)

5.1K 158 0
                                    

Lưu ý: truyện có cảnh nhạy cảm. Mong mọi người cân nhắc.

Cuối cùng thì câu hỏi đó cũng được đặt ra trước mặt tôi.

"Cháu dự định làm gì sau khi tốt nghiệp?"

Tôi ghét câu hỏi đó vãi l*n. Tôi ghét ý nghĩa của câu đó. Nó có nghĩa là tôi phải có những dự định cho tương lai, có nghĩa là có ai đó mong đợi ở tôi một điều gì đó. Họ luôn trông chờ những câu trả lời đại loại như bác sĩ hay kỹ sư. Tôi thật sự chả có một chút xíu ý tưởng nào cho cuộc đời mình sau khi tốt nghiệp. Có thể tôi sẽ đánh đấm thêm nhiều trận? Luyện tập nhiều hơn và có mức lương cao hơn? Tôi vẫn chưa biết chắc.

"Cháu vẫn chưa biết. Cháu vẫn còn một năm trước khi ra trường".

Châu Hiền khẽ ậm ừ sau khi ngồi xuống kế bên tôi. Vì để cho mối quan hệ của chúng tôi được phát triển lên một bậc, bây giờ tôi đang ngồi ăn tối với nhà họ Bùi. Hiệu Tuấn ngồi đối diện Châu Hiền. Cha cô ấy ngồi ở đầu bàn còn mẹ cô nàng thì ngồi đối diện tôi. Mẹ cổ quả nhiên là một người phụ nữ tốt tính và có thể thấy rõ ràng Châu Hiền được thừa hưởng vẻ đẹp từ bà. Còn cha cổ...ừa thì, giống y chang Kẻ phá đám. Ông ta không có nói huỵch toẹt ra nhưng nhìn vào cách ổng hỏi chuyện, tôi biết rằng ông ta cũng là một tên rác rưởi.

Tôi không nói gì nhiều, chỉ ngồi đó lặng lẽ ăn cơm và những món ăn mà mẹ cổ đã nấu. Một bữa tối tĩnh lặng cho đến khi câu hỏi đó được đưa ra.

Tôi nhìn thấy ba cô ấy đặt đôi đũa xuống rồi nhìn chằm chằm vào tôi.

"Cháu chưa biết? Đáng ra tầm tuổi này đã phải có kế hoạch cho tương lai rồi chứ? Châu Hiền của bác dự định sẽ trở thành một bác sĩ, cháu tính để cho con bé chu cấp cho cháu à?"

"Ba à.."

Tôi dừng đũa rồi sau đó nhìn về phía ông ta, những lời của ông ấy khiến miệng tôi đắng chát và máu tôi sôi sục.

Trời ạ! Mấy người đàn ông trong phòng này ai cũng tào lao hết!

Mà nếu như Châu Hiền chu cấp cho tôi thì có làm sao? Tôi cũng có thể trở thành một người vợ nội trợ đảm đang.

"Cháu không hề nói vậy".

"Nhưng nó có nghĩa là như vậy".

Kẻ phá đám nói chen vào, cứ như là ý kiến của anh ta quan trọng lắm ấy.

"Ba và anh có thể để cậu ấy yên được không?"

Tôi cảm nhận được bàn tay của Châu Hiền đặt lên đùi mình, ngón tay cô nàng chạm vào da tôi thông qua cái quần jeans rách. Tôi biết là tôi đã chọn trang phục không phù hợp lắm cho một buổi gặp mặt phụ huynh nhưng từ nãy tới giờ, cả buổi tối đều khá tệ hại.

"Đây là điều con muốn hả Châu Hiền? Một người ăn bám vào con? Con có thể làm được tốt hơn như vậy mà".

"Cháu chưa bao giờ nói cậu ấy phải..."

"Nhưng nó có nghĩa là như vậy! Cô nhìn lại bản thân đi. Cô sống ở đâu hả? Tại sao cô chưa dắt em gái tôi về gặp ba mẹ cô? Cô sợ cái gì vậy? Sợ nó thấy bọn họ đang phê thuốc hay gì?"

[BH][Hoàn][Futanari]Đích đến là cậu - SeulRene Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ