Mộng Giang Nam (2)

446 33 3
                                    

"Mênh mông mưa bụi
Bao nhiêu khách bước qua đường vội vã
Ai cùng ta
Ẩm ly rượu đục, hát khúc phù sinh"

Trong căn phòng sáng rực hương nến thơm. Có một người đàn ông trung niên mặc bộ áo giáp màu đồng, bên hông đeo thanh bảo kiếm, đang chăm chú nhìn bản đồ trên bàn.

- Tướng quân, ngài định xem nó đến bào giờ?

- Hạ tri phủ không muốn cứu con trai ư?

Hạ Trạch kiên nhẫn đợi chờ gần nửa ngày nhưng vẫn không có kết quả. Rốt cục chịu không nổi nữa, nóng vội cáo từ ra về.

- Người này là Nghiêm Hạo Tường, thế tử bị phế truất năm ngoái vì tội tạo phản, âm mưu sát hại hoàng đế để thống trị thiên hạ. Lẽ ra tội chết khó tha nhưng đấng anh minh soi xét nặng nhẹ, chưa kể còn là máu mủ ruột già nên mới nương tay tha hắn một mạng. Mùa xuân năm nay theo lệnh bề trên, ta nhận áp giải hắn đến biên thùy xa xôi, tưởng chừng mọi chuyện sẽ suôn sẻ, ai ngờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

- Ngài nói với ta chuyện này để làm gì?

- Nghiêm Hạo Tường mệnh lớn, văn võ song toàn, được người người khen ngợi. Vốn dĩ sẽ nối ngôi, bình trị thiên hạ. Chỉ tiếc rằng dã tâm quá lớn nên mới phải gánh lấy tai ương do chính mình tạo ra.

- Tại hạ xin phép cáo từ.

- Hắn là trọng tội của triều đình. Những ai cố tình bao che hay giấu diếm nội tình thì ắt phải nhận lấy hình phạt thích đáng. Nhẹ thì giết ngay tại chỗ. Nặng thì chu di tam tộc. Chặt đầu treo ở cổng kinh thành để làm gương cho kẻ khác!

- ...

Tướng quân họ Phàn, tên Thiệu Phong, ngước đôi mắt màu máu lên nhìn Hạ tri phủ. Giọng nửa đùa nửa thật:

- Đấy là ta đang nói những kẻ dám cãi lại mệnh thiên tử. Còn như huyện lệnh đây thì chắc chắn sẽ không bao giờ làm chuyện phản dân hại quốc như thế.

- Tướng quân quá... khen!

- Ta nghe nói Hạ gia có hơn 200 nhân khẩu. Cả đời tri phủ đây mãi mới có một đứa con trai nối dõi hương hỏa. Ta hy vọng ngài hiểu rõ phép tắc, đừng nên làm chuyện hồ đồ, nếu không...

Phàn Thiếu Phong tuốt gươm bên người ra, một đường chém thẳng vào chiếc ghế cạnh chỗ Hạ Trạch đang đứng. Lưỡi gươm sắc nhọn, cứ thế chẻ chiếc ghế ra làm hai. Mồ hôi Hạ Trạch rơi lạnh sống lưng.

- Tướng quân quả nhiên thân thủ phi phàm.

- Hạ tri phủ quá khen.

Gươm sắc bỏ lại trên bàn. Phàn Thiệu Phong nói tiếp:

- Ta cho ngài ba ngày để tìm ra Nghiêm Hạo Tường. Đúng hẹn thì yên bình. Sai hẹn thì đầu rơi máu chảy. Quân tử không nói hai lời!

Đoản Văn - Tinh Mộng Thần Tượng (TNT • CP)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ