Yêu một người không nhất định phải có được người ấy, nhưng khi đã có được người ấy thì nhất định phải hết lòng yêu thương, hết lòng trân trọng.
Tình yêu là sự đồng điệu lạ kỳ của hai trái tim, như hòa chung một nhịp, là chia sẻ, là gắn kết, là xem ai đó như cả thế giới, là muốn bên ai đó cả một đời.
Ninh Ngọc và Hiểu Mộng, cả hai người họ từng trải qua những ngày tháng mất mát trong tình yêu, từng có những tuyệt vọng tưởng rằng đánh mất nhau mãi mãi, tưởng rằng hành trình dài còn lại trên thế gian này chỉ đơn độc mỗi một người, nhưng duyên chưa dứt, nợ vẫn còn, và hôm nay hai người đã được định mệnh an bài, tay trong tay bước tiếp trên con đường tương lai phía trước đang rộng mở.
--------------
Buổi tối ở Cố gia trang.
Thấy xe Hiểu Mộng từ xa thì ông quản gia mau mắn chạy ra mở cửa.
- Tiểu thư đã về.
- Ba tôi về chưa? - Hiểu Mộng hỏi ông quản gia.
- Dạ ông về rồi.
Rồi Hiểu Mộng cùng Ninh Ngọc đi thẳng vào nhà.
Buổi tối hôm nay là do Hiểu Mộng sắp xếp, cư muốn mọi người cùng ăn một bữa cơm ấm cúng, vui vẻ bên nhau vả lại cả hai người cũng có chuyện muốn thưa cùng ba mình.
- Hai đứa về rồi hả?
Cố lão gia thấy hai người bước vào thì cười nói huyên thuyên.
- Cố lão gia. - Ninh Ngọc cúi chào ông cho phải đạo.
- Được rồi, con không cần khách sáo làm gì, chúng ta đều quen biết nhau đâu phải xa lạ, hôm nay con đến ta rất vui. - Cố lão gia nãy giờ cười suốt.
Gia đình này rất lâu rồi không náo nhiệt như hôm nay, trong lòng ông cũng thấy phấn khởi, càng vui hơn khi Hiểu Mộng bảo hôm nay mời Ninh Ngọc về nhà dùng cơm, ông vội bảo người nhà chuẩn bị chu đáo mọi thứ để đãi khách quý.
- Ninh Ngọc, con ngồi đi đừng đứng nữa.
Trong thâm tâm ông rất quý Ninh Ngọc, vốn dĩ Ninh Ngọc là thiên tài mà từng là cấp dưới của ông, nên ông không có gì phải đắn đo, phàn nàn gì về Ninh Ngọc, mà trái lại ông luôn trân trọng.
- Xem ba kìa, quên con luôn rồi.
Hiểu Mộng có chút ganh tỵ khi thấy ba mình cứ lo cho chị.
- Đứa con gái này lớn rồi mà như trẻ con vậy.
Nghe ông nói xong câu đó cả ba người cùng cười, bầu không khí trong nhà thật náo nhiệt hẳn lên.
- Nghe Hiểu Mộng nói hôm nay con đến, nên ta kêu người làm nấu những món mà con thích, con ăn nhiều vào, đừng ngại.
Tâm trạng ông hôm nay rất tốt thì phải.
- Con cảm ơn Cố lão gia đã ưu ái cho con tốt như thế này.
- Chị Ngọc, chị phải ăn nhiều vào để không phụ lòng của ba em.
Hiểu Mộng thấy ba mình quan tâm chị cô cũng thấy vui mừng ra mặt.
- Ba... - Hiểu Mộng ngập ngừng, hơi lo lo trong lòng.
BẠN ĐANG ĐỌC
THANH XUÂN CỦA CHÚNG TA
RomanceAuthor: Kim Cương Lý Ninh Ngọc (Văn Vịnh San) ❤ Cố Hiểu Mộng (Từ Lộ)