Chương 62: Thế giới 3- Nhân vật chính nhất định phải chết (8)

5.3K 512 146
                                    

Chương 62: Thế giới 3- Nhân vật chính nhất định phải chết (8)

Editor: Tiêu

Beta: Min

Con ngươi của Thời Kham khẽ run, hơi thở nóng rực, vững vàng kéo người ôm vào trong ngực.

"Có ngươi, ta mới có hồn." Nhiếp Gia thực sự rất yêu hắn, thời thời khắc khắc muốn nói rõ tình ý của mình cho hắn biết. Y nắm tay Thời Kham, vuốt nhẹ vết chai do luyện đao kiếm của hắn, thanh âm dịu dàng vang bên tai hắn, khắc sâu vào tâm hồn.

Thời Kham nắm chặt tay y, kề môi bên tai y hôn khẽ, hơi thở nóng rực phả vào hõm cổ của y, "Từ trước đến giờ ta chưa từng nghĩ rằng có thể có được ngươi."

18 năm qua, tiểu quốc vương mỗi ngày một lớn dần, không phải không dám hy vọng xa vời mà là chưa từng có ý nghĩ kiều diễm vượt quá bổn phận. Tình yêu vô hạn lúc này, đều bắt đầu vào thời điểm hắn trở về thành Trác Lộc hai tháng trước, lúc nhìn về phía đài Huyền Vũ, phần tình cảm này bất ngờ mà kịch liệt, không hề báo trước khiến cho hắn không kịp ứng phó, không biết phải xử sự ra sao. May mà, quốc vương của hắn cũng giống như hắn vậy.

Người thực sự có được hồn là hắn.

Nhiếp Gia vùi mình trong lòng Thời Kham, cùng hắn vành tai chạm tóc mai một hồi lâu, thể hiện tình cảm cho nhau biết, tựa như hai con thú hoang cứu vớt lẫn nhau lúc hoạn nạn.

"Đây là cái gì?" Hai người nói chuyện xong, lực chú ý của Thời Kham đặt lên găng tay sắt lạnh lẽo bị hắn ủ nóng trên cổ tay.

Hắn nâng cổ tay lên nhìn, Nhiếp Gia sợ hết hồn: "Cẩn thận!"

Máy móc bị nội lực của Thời Kham kích phát, một cái kim sắt bắn ra trong nháy mắt. Thời Kham phản ứng cấp tốc, nghiêng đầu tránh thoát, chỉ nghe 'phanh' một tiếng, chậu cây cảnh phía sau bị bắn thủng. Có thể hiểu được nếu như có một người đứng ở đó, chắc chắn sẽ chết ngay lập tức mà không hiểu tại sao mình mất mạng.

Nhiếp Gia sợ đến mức mặt mũi trắng bệch, nắm chặt tay Thời Kham, hô hấp vẫn còn run rẩy.

"Ta không sao." Thời Kham vội vã vỗ vỗ lưng y an ủi, sau đó mới tỉ mỉ nhìn vật nhỏ trên tay.

"Đây là để ngươi phòng thân. Ám khí trong đó có thể bổ sung lại." Nhiếp Gia giải thích cho hắn: "Tư Không Hàn trọng sinh, gã đối với ngươi hay ta đều vô cùng thống hận, bây giờ gã đã biết đượcsự tồn tại của Huyền Giáp, sẽ nghĩ cách đối phó ngươi. Còn có cái này." Nói xong, y nhảy xuống đất, lấy ra một vậtbằng gỗ hình chữ thập (十) cực kỳ nhỏ gọn từ một ngách cạnh giá sách, đưa đến trước mặt Thời Kham, giương nỏ, đặt một mũi tên lên, hướng về phía chậu cây cảnh vừa nãy, bóp cò.

Mũi tên được phóng ra, cây cảnh nhỏ bị bắn xuyên thủng nhưng vẫn nằm bất động trên giá đựng, chỉ có lỗ thủng trên thân cây. Có thể tượng tượng được cái nỏ nhỏ này có uy lực cường đại bao nhiêu, cho dù là cung thập lục cực nặng cũng sợ rằng không sánh nổi!

Thời Kham kinh ngạc trong nháy mắt, nhìn đôi mắt sáng lấp lánh của tiểu quốc vương, trong lòng chỉ còn lại vô hạn dịu dàng, tiểu quốc vương của hắn đang nghĩ tất cả các biện pháp bảo vệ hắn.

[ĐM- Edit] Nhân Vật Phản Diện Vả Mặt Hào Quang Nhân Vật ChínhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ