Chương 22: Sự Thật Sau Một Lời Hứa (END)

892 20 2
                                    

- Đi nhanh lên đi. Lề mề quá. Mày mà giở trò là tao bắn nát sọ mày nghe chưa?

Đám người có vẻ ngoài dữ tợn đang lôi kéo một nam nhân bị bịt mắt đến địa điểm bí mật trên hòn đảo vô danh này. Nam nhân bị bịt mắt không ai khác chính là Tiêu Chiến. Anh đã bị đám người đó bịt mắt trên máy bay và đe dọa đủ kiểu suốt một chặng đường dài.

Tầm nhìn bị che khuất bởi một tấm vải đen khiến anh không khỏi khó chịu. Tuy nhiên, vì để đảm bảo an toàn cho Qúy Hướng Không nên Tiêu Chiến giữ im lặng, tránh những xung đột phát sinh không đáng có. Trước khi đến đây, Vương Nhất Bác có gắn thiết bị theo dõi mini lên khuyên tai màu bạc mà Tiêu Chiến đang đeo nhằm mục đích định vị chính xác nơi giam giữ của y và anh để hắn có thể giải cứu hai người kịp thời.

Khoảnh khắc Vương Nhất Bác ẩn mình từ xa nhìn Tiêu Chiến bước từng bước lên chiếc máy bay của đám người đó làm cho hắn cảm thấy sợ hãi tột cùng. Hắn muốn nắm lấy tay anh rồi cả hai cùng nhau đến đó, nhưng Tiêu Chiến lại ngăn cản suy nghĩ điên cuồng của Vương Nhất Bác, giữ vững chính kiến của bản thân nhằm đảm bảo an toàn tính mạng cho cả đôi bên.

Đoạn đường đến nơi giam giữ Qúy Hướng Không xa hơn trong tưởng tượng của Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác. Đi bộ cho đến khi đôi chân anh dường như không còn cảm giác được nữa thì cả đoàn người mới chịu dừng lại. Thế nhưng, chúng vẫn không tháo tấm vải đen đang che đi ánh sáng của anh khiến anh cảm thấy bất an. Không lẽ chúng muốn nhân cơ hội này diệt khẩu cả anh và y cùng một lúc?

- Cố Ngụy… À không, tôi phải gọi anh là Tiêu Chiến chứ nhỉ! Nhìn bề ngoài của anh trông rất giống người đó nhưng cái khí chất của người đó thì anh còn thua xa nhiều lắm.

Tiêu Chiến muốn đáp trả kẻ lạ mặt đang bàn luận say sưa về anh và Cố Ngụy. Bỗng dưng, anh nghe thấy tiếng “xoạt”, đôi mắt anh bị che phủ trong bóng tối đã lâu giờ mới có thể nhìn thấy ánh sáng thật sự. John không nhanh không chậm đi đến chổ anh đang đứng, giật mạnh tấm vải đen rồi ném xuống đất.

Trước mắt anh là gương mặt dữ tợn đã bị hủy một bên mặt của John. Tiêu Chiến không hề biết mối quan hệ thật sự giữa người nọ và Cố Ngụy. Tuy nhiên, anh có thể cảm nhận được người nọ căm ghét Cố Ngụy cũng như Qúy Hướng Không đến tận xương tủy.

- Tôi không biết cậu là ai? Càng không biết mối quan hệ thực sự giữa cậu và hai người họ như thế nào? Cậu bắt tôi đến đây thì giải quyết được chuyện gì đâu chớ?

- Cho dù anh không biết chuyện gì đã xảy ra giữa tôi và hai người đó, nhưng chẳng phải anh đã chấp nhận lời mời của tôi mà tự nguyện đến đây rồi sao? Dù sao thời gian đùa giỡn của chúng ta vẫn còn rất dài, Qúy Hướng Không có thể rời khỏi đây được hay không còn tùy thuộc vào anh nữa đó, Tiêu Chiến à?

- Cậu hãy cho tôi gặp Hướng Không có được không?

Qúy Hướng Không chắc chắn là không được đám người đó sơ cứu vết thương, điều này càng làm cho anh bất an hơn bao giờ hết. John liếc mắt ra lệnh thuộc hạ mang Qúy Hướng Không đến. Trông thấy bóng dáng y từ xa khiến Tiêu Chiến không khỏi chạnh lòng. Nơi ngón tay bị cắt của y vẫn túa máu đỏ thẫm, trên người y toàn vết bầm tím, bầm đỏ trông rất đáng sợ.

[NGƯỢC] [BácChiến] Anh Sẽ Không Nói Yêu EmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ