"Tôi không thua, nhưng cô sẽ chết." Dụ Ngôn hơi nâng cằm lên, dùng dư quang liếc nhìn Khổng Tuyết Nhi, "Tôi nhẫn nại với cô, không có nghĩa là sẽ dung túng cô. Khổng tiểu thư, tôi khuyên cô nên tự giải quyết cho thật tốt, đừng luôn tự cao tự đại như vậy."
Nói xong Dụ Ngôn nhanh chóng lui người ra, thổi còi báo hiệu. Không lâu sau, tiếng bước chân kim loại đã truyền tới ngoài cửa phòng ngủ. Robot quản gia Số 1 của lâu đài Oasis bước tới cửa, dùng giọng nói máy móc kính cẩn thưa, "Dụ Thượng Tướng."
Dụ Ngôn nói, "Vào đi."
Cánh cửa tự động mở ra, người máy màu bạc bước vào. Nó có một đôi mắt xanh lam, khuôn mặt không có một chút cảm xúc.
Dụ Ngôn vươn một tay về phía quản gia Số 1.
Quản gia Số 1 điềm nhiên bước tới, giọng điệu cứng nhắc, "Ôi, ngài ngã rồi."
Dụ Ngôn, "Đỡ ta lên."
"Vâng."
Người máy nhẹ nhàng nắm lấy một tay của Dụ Ngôn, vòng qua eo cô, đưa Dụ Ngôn trở lại xe lăn một cách dễ dàng và chính xác.
Khổng Tuyết Nhi cũng đứng lên, "Tôi có một câu hỏi."
Dụ Ngôn không trả lời, nói với quản gia Số 1, "Mời cô ấy ra ngoài."
Số 1 khom lưng nói, "Mời."
Khổng Tuyết Nhi nhìn nhìn biểu cảm nhẫn nhịn đã đến mức tận cùng của Dụ Ngôn, quyết định ngừng náo loạn. Nàng đi theo quản gia Số 1, rời khỏi phòng ngủ của Dụ Ngôn.
Dụ Ngôn an bài nàng tại phòng dành cho khách ở một tòa nhà khác.
Lâu đài ngoại trừ tòa chính ở giữa, hai bên tả hữu còn có một số tòa phụ. Lâu đài phía trước là một cái sân rất lớn, phía sau là đồng ruộng, hai bên sườn là vườn cây ăn trái.
Nối giữa tòa nhà chính và tòa nhà phụ bên trái là một hành lang bằng đá với những cột trụ màu trắng gạo, phiến đá trên đỉnh phủ đầy tường vi không gai.
Quản gia số 1 yên tĩnh đi phía trước.
Khổng Tuyết Nhi mở miệng, "Chân Dụ Thượng Tướng đã xảy ra chuyện gì, tại sao không thể chữa khỏi?"
Thời đại bây giờ, cho dù trực tiếp bẻ gãy hai chân, cũng có thể dễ dàng "mọc" ra một đôi chân cơ sinh hóa. Loại bệnh tật nguyền này đã biến mất cách đây cả trăm năm.
Số 1 trả lời, "Tôi không biết."
Khổng Tuyết Nhi, "Vậy ngươi có biết có cái gì không được xuất hiện ở đây không? Ta về sau sẽ chú ý tránh mang vào."
Số 1 được thiết lập không biết nói dối, nó trả lời một cách trung thực, "Côn trùng mềm. Dụ Thượng Tướng ghét tất cả côn trùng mềm."
Khổng Tuyết Nhi cong môi, ý tứ chính là Dụ Ngôn sợ sâu bọ. Nàng vẫn là moi ra được rồi.
Dụ Ngôn dị ứng với sữa. Dụ Ngôn sợ côn trùng mềm.
Nói là phòng cho khách, nhưng thực tế cả tòa nhà phụ bên trái chỉ có mình Khổng Tuyết Nhi ở lại. Ba tầng, bảy phòng, có nhà bếp, phòng ăn, phòng sinh hoạt cùng một thư viện nhỏ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT][Edit] Kết Hôn Cùng Tình Địch Trà Xanh - Dụ Tuyết Trùng Sinh Ver
FanfictionMiễn cưỡng chung sống, lại đồng cam cộng khổ. Không cần là thiên hạ đệ nhất. Chỉ cần là duy nhất trong lòng người. Author: 白日菱 Chuyển ver: 杉田Laclos Editor: Cer Warning: Bối cảnh thế giới năm 22xx, phân lập xã hội ABO, thời...