"Đi đâu ?" Chiêu Đệ hiếu kỳ hỏi.
" Nàng cứ nhắm mắt lại, khi nào ta yêu cầu nàng mở ra sẽ biết là nơi nào."
Chiêu Đệ ngoan ngoãn nhắm mắt nằm trong vòng tay của Khương Tử Nha, chỉ cảm thấy gió rít quanh tai thổi loạn tóc của nàng tay áo nhẹ và rung rinh. Chỉ là cảm giác này rất ngắn ngủi, một lúc sau sẽ biến mất, nàng muốn mở hai mắt ra để mà nhìn xem rốt cuộc mình đang ở nơi nào, nhưng nhớ đếm lời của tướng công nói nàng lại cảm thấy an tâm hơn.
Một lúc sau, bên tai nàng truyền đến thanh âm của Tử Nha: "Chiêu Đệ, nàng có thể mở mắt ."
Nàng từ từ mở mắt ra, và vô cùng ngạc nhiên khi thấy chính mình đang ở giữa không trung và dưới chân đang đạp lên cầu vồng!
" Tướng Công!" Nàng ôm chặt lấy Tử Nha vùi đầu vào trong ngực hắn, trong lòng tràn đầy xúc động, "Nha Nha chàng thật tốt với thiếp."
"Chiêu Đệ." Tử Nha thì thào, tại sao nương tử hắn lại dễ dàng thỏa mãn đến như. ?
Trên cầu vồng, hai ánh mắt hướng vào nhau.
" Nha Nha~"
" Chiêu Đệ ~"
Chậm rãi mỉm cười nhìn nhau với ánh mắt tràn đầy tình cảm vô bờ bến.
~~
Một màn này vừa lúc dừng ở Khương Tử Nha trong mắt, đáy mắt ôn nhu như nước.
"Tướng công, khi nào mới có thể có cá cắn câu?" Chiêu đệ miệng liên tục nói, còn hướng phía trong lòng ngực Tử Nha cọ cọ, tìm cái tư thế thoải mái để dựa.
"Từ từ liền có."
Khương Thái Công câu cá ly thủy ba tấc nguyện cắn câu, đương nhiên không phải nguyện cắn câu, mà là hắn dùng pháp thuật làm cá cắn câu. Lúc này chiêu đệ hỏi khi nào cá cắn câu, hắn đương nhiên không thể làm cá nhanh cắn câu như vậy.
Qua hồi lâu, chiêu đệ đột phát ý tưởng, "Tướng công, ta câu chàng được không? Chàng là cá, ta câu chàng sau đó đem chàng ăn." Dứt lời không quên cười xấu xa nhìn Khương Tử Nha .
Khương Tử Nha sửng sốt, trên mặt tươi cười nhìn nương tử của mình, chiêu đệ xem ngây người, nàng tướng công rất đẹp rất đẹp trai, tươi cười thực ôn nhu thực ôn nhu.
"Chiêu đệ, nàng không phải đã sớm đem ta câu về trở thành tướng công của nàng rồi sao?"
Chiêu đệ cảm thấy nàng muốn chảy máu mũi, ngơ ngác si ngốc nhìn tướng công cười, thình lình tới một câu, "Tướng công đổi thành chàng câu ta."
"Phốc." Khương Tử Nha nhịn không được cười, "Hảo, cá muốn cắn câu, chúng ta liền trở về làm một bữa tiệc."
Thi pháp câu một con cá lớn, Khương Tử Nha lôi kéo chiêu đệ vội vội vàng trở về, trở về thời điểm là dùng pháp thuật, hắn không thể chịu đựng được lộ trình xa xôi, sớm đã đã quên mới vừa rồi hắn còn cảm thấy đường quá ngắn.
Trở lại nhà tranh, chiêu đệ nhóm lửa, Khương Tử Nha tự cằm giao giết cá.
Chiêu đệ nhóm lửa một bên ánh mắt nhìn chằm chằm Khương Tử Nha "Tướng công, chàng làm đồ ăn dáng vẻ nhìn rất là đẹp trai, tướng công, về sau chàng nấu thật nhiều cho ta ăn có được không?"
Khương Tử Nha vươn ra một bàn tay vén tóc nàng gọn gàng sủng nịch nói: "Hảo, về sau ta sẽ thường xuyên nấu cho nàng ăn."
"Tướng công, chàng thật tốt." Chiêu đệ trong lòng tràn đầy chính là thỏa mãn.
Thức ăn vừa dọn lên, chiêu đệ lập tức cầm chén lấy đũa chuẩn bị ăn.
Xem Chiêu Đệ cái dạng này, Khương Tử Nha cảm thấy chỉ cần Chiêu Đệ vui sướng, hắn liền có toàn thế giới.
Tự mình vì chiêu đệ loại bỏ xương cá, đút cho nàng ăn, "Có ngon không?"
Chiêu đệ gật đầu, quấn lấy hắn cánh tay, rúc vào trong lòng ngực hắn, "Ăn ngon, nhà ta tướng công chẳng những là trị quốc đại tài mà còn nấu ăn thật ngon, hắc hắc tướng công, chàng mở miệng, ta cho chàng nếm thử ?"
Khương Tử Nha há mồm, cho rằng chiêu đệ sẽ giống hắn, kẹp một khối cá lấy ra xương cá sau đó đem cho hắn ăn, nào tưởng chiêu đệ đột nhiên chủ động ôm lấy cổ hắn, hôn lên môi hắn, nàng tiểu xảo đưa đầu lưỡi giống như linh xà đẩy một khối thịt cá, nguyên lai nàng dùng miệng để đút cho hắn
Do Web bị lỗi chứ không phải ta lười đâu aaa~~~ T_T
BẠN ĐANG ĐỌC
[ ĐN Tân Bảng Phong Thần] Ngoảnh Đầu Lại Chỉ Vì Nàng!!
Romance"Ngày tháng trôi vô tình Thời gian đi không đợi Kí ức dần phai nhạt Bỉ ngạn hoa khoe sắc Cầu nại hà tiễn đưa Canh mạnh bà quyên lãng Nhập vào dòng luân hồi Đến với nhau là duyên Xa nhau chính là phận Người ở lại ôm mộng Muốn gặp lại cố nhân.....: