Phẩm hạnh trời ban khó mà từ bỏ.
Tiêu Chiến mặc trang phục của "nhân viên phục vụ", bên trong là một lớp áo lưới mặc cũng như không, bên ngoài là chiếc áo len vừa đụng là rách, trên mặt phủ một lớp phấn, kẻ eyeliner, thêm một lớp son bóng rẻ tiền, nhưng vẫn có thể nhìn ra đây là người đẹp chuẩn hơn cả chuẩn."Tôi nói nghiêm túc, cậu bây giờ hối hận vẫn còn kịp, không ai trách cậu."
Uông Trác Thành không thể không lo lắng, Tiêu Chiến mang trong mình trái tim nhiệt huyết nhưng không có chút kinh nghiệm thực chiến nào, tùy tiện đi đến nơi này, lỡ cứu viện không kịp là hủy hoại cả đời.
Tiêu Chiến nhẹ nhàng cười.
"Anh Uông, tôi biết mình đang làm gì."
.
.
.
Bên trong nhà hàng có một cái động. Tầng một là đại sảnh, tầng 2 là phòng bao, sâu tít bên trong xây một gian phụ, bên ngoài dán một lớp giấy tường, không dễ tìm được cửa.
"Các vị đợi đã lâu, món ăn đã tới rồi."
7 Omega xếp thành hàng, đám lưu manh uống rượu đỏ cả mang tai vừa nhìn thấy đã trở nên hưng phấn huýt sáo liên hồi.
"Yo, có một đại mỹ nhân."
Đại mỹ nhân? Một lũ sâu rượu vốn dĩ đang say mèm dần dần lấy lại tinh thần.
"Hê, mày tìm đâu ra cực phẩm thế này, lão tử bao nhiêu năm không nhìn thấy loại hàng cao cấp như vậy."
"Mỹ nhân, đừng trơ mặt ra, cười một cái đi, ca ca cho em kẹo."
Lý Quốc Phú buông Omega trong tay ra, hưng phấn đảo mắt một vòng liền nhìn trúng Omega xinh đẹp nhất trong hàng.
"Trước đây chưa từng nhìn thấy, người mới? Qua đây ngồi."
Khí chất tướng mạo như Tiêu Chiến, bị nhắm trúng cũng là lẽ đương nhiên. Mắt Lý Quốc Phú như mắt rắn độc, nhìn đến nỗi Tiêu Chiến toàn thê tê dại.
"Năm nay bao nhiêu tuổi, trước đây từng tiếp khách chưa?"
Tiêu Chiến đỏ mặt, nổi gai óc cười một cái.
"25, trước đây... chưa từng tiếp khách."
"Là con chim non."
Điền Thất mắt sáng rỡ, là một món hàng chưa từng bóc tem, lễ vật tốt.
Bữa tiệc hôm nay không hề rẻ, phòng bao lớn 15 người, 78 ngàn tệ. Rượu rót 3 vòng, 5 món ăn, Lý Quốc Phú từ lúc bắt đầu đều mang bộ mặt lạnh nhạt, sau khi "nhân viên phục vụ" này đến, Lý Quốc Phú tự tay dọn chỗ cho cậu ngồi, mang theo sự yêu thích giống như trân bảo không nỡ rời tay.
"Sở tổng Lý, đây gọi là đêm xuân đáng giá "ngàn vàng" nha."
Lý Quốc Phú chau mày nốc hết một ly, thực ra ông cũng không muốn mạo hiểm.
Mấy năm trước không điều tra nghiêm ngặt, hạng mục nát muốn duyệt thì duyệt, nhưng bây giờ không giống như trước, hiện tại đám nhà báo giống như con rùa cắn chặt không buông, lỡ có rắc rối cũng không dễ thu dọn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Trans] Omega siêu cấp khó theo đuổi
FanfictionTác giả: Lofter@ 精分与小透明 Dịch: Diệp - Tư Mộng Nhất Sinh 思梦一生 Thể loại: ABO, sinh tử văn Đại thiếu gia xã hội đen - Alpha Vương Nhất Bác x Cảnh sát ớt cay nhiệt huyết - Omega Tiêu Chiến **** Lưu ý: Fic là sản phẩm tưởng tượng, tự sáng tác của tác giả...