Chương 23: Ảnh đế xuất sắc nhất

130 12 1
                                    


Sau khi Tiêu Chiến phản ứng lại được cứ cảm thấy sai sai kiểu gì.

Trước đây chưa từng nghe qua, tại sao đột nhiên bây giờ lại xuất hiện bệnh bế tinh?

Lại suy nghĩ chi tiết hơn, ủa, không đúng, lúc đầu bọn họ giả vờ là một đôi gặp trưởng bối, Đông gia Tây Thành đó còn nói muốn Vương Nhất Bác ra ngoài tìm người tình, nuôi con riêng mà?

Tiêu Chiến nắm được sơ hở, lửa giận bùng lên trong vòng một nốt nhạc, tức giận xông đi tìm Vương Nhất Bác đòi hắn giải thích.

"Vương Nhất Bác mau lăn ra đây cho tôi!"

"Suỵt, thiếu gia xin nhỏ tiếng chút, đại thiếu đang có khách, những người không liên quan không được vào."

"Hắn còn muốn gạt tôi? Tránh ra!"

Tiêu Chiến chắc như đinh đóng cột rằng mình đã bị lừa. Vương Nhất Bác quen gạt người, miệng toàn lời nói dối, cũng không phải lần đầu!

.

.

.

"Bác sĩ, điều anh nói với tôi là thật sao, thật sự không thể chữa trị?"

Tiêu Chiến khựng lại, dáng vẻ hung hăng lúc nãy từ từ tan đi một nửa, tò mò dựa vào cánh cửa đang hé ra một xíu, dỏng tai nghe lén cuộc đối thoại bên trong.

"Đại thiếu, cậu... mức độ sống của... càng ngày càng giảm, có thể có một đứa con đã là kỳ tích."

Vương Nhất Bác chau mày.

"Nhưng anh ấy không đồng ý, tôi cũng không thể cưỡng ép anh ấy sinh."

Bùi Triệu phối hợp.

"Đại thiếu, tôi biết cậu thương yêu thiếu gia, nhưng tôi thấy thiếu gia cũng không phải người lòng dạ sắt đá, có lẽ không nỡ để cho cậu đoạn tử tuyệt tôn đâu?"

Lòi này có chút kỳ quặc, lập trường hoàn toàn nghiêng về Vương Nhất Bác, không giống những lời bác sĩ sẽ nói.

Chưa đợi Tiêu Chiến suy nghĩ thấu đáo, Bùi Triệu lại đau lòng bổ sung thêm.

"Bên phía Đông gia có hỏi tình trạng sức khỏe của cậu, mấy lần tôi đều nói lấy lệ cho qua, nếu cậu không giữ được đứa bé này, sau này Đông gia biết chuyện tôi liên kết với cậu gạt người, thì phải trả giá bằng mạng sống cả nhà lớn nhỏ của tôi, bé Đông Đông nhà tôi chỉ mới 3 tuổi!"

.

.

.

Không ngờ chuyện này lại là thật, Tiêu Chiến bỗng cảm thấy vai mình gánh trọng trách nặng nề.

Có một câu nói: Chỉ cần bạn không có đạo đức, người khác đừng mong trói buộc được bạn. Mà Tiêu Chiến thì hoàn toàn ngược lại, đạo đức của cậu quá tốt, là thuộc kiểu người xui xẻo làm việc tốt nhưng lại bị người khác đổ lỗi.

Vương Nhất Bác biết Tiêu Chiến sớm muộn gì cũng nghĩ ra điểm sơ hở của câu chuyện, trước khi anh phát hiện thì nhanh hơn một bước.

Anh nỡ để tôi không có đời sau? Anh nỡ nhẫn tâm trơ mắt nhìn cả nhà người khác vì anh nộp mạng? Anh nhất định không nỡ đâu.

[Trans] Omega siêu cấp khó theo đuổiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ