Chương 86

6.5K 426 20
                                    

Trác Tri Vi cúi đầu trầm tư một giây, sau đó cánh tay vòng qua phía sau Hạ Thanh Tây, đột nhiên nặn.

Hạ Thanh Tây lập tức mở to mắt, dáng vẻ không tin nhìn Trác Tri Vi, nói: "Vi ... Vi Vi."

"Kính Hàn nói đúng, cảm giác rất tốt". Trác Tri Vi nghiêm túc nói, ánh mắt lóe lên ý cười, hiển nhiên cố ý chiếm tiện nghi của Hạ Thanh Tây.

“Chỉ là…” cô sửa lại: “Kính Hàn, tôi quen biết Tây Tây trước.”

Đào Kính Hàn: “???”

Hạ Thanh Tây giống như tiểu tức phụ bưng cái mông bị chiếm tiện nghi, đôi mắt ướt át, nghe vậy liền nhớ đến cảnh tượng lần đầu tiên gặp gỡ, khóe môi không khỏi giương lên, ăn ý cùng Trác Tri Vi cười cười.

Trong con ngươi ngầm hiểu ý chỉ thuộc về hai người, không ai có thể chen vào được.

Hạ Thanh Tây và Trác Tri Vi từ trước đến nay luôn có quan hệ tốt, Đào Kính Hàn như vậy cũng không phải ngày một ngày hai, các thành viên khác buồn cười nhìn ba người, chỉ coi như trò đùa liền ngồi vào chỗ chuẩn bị trang điểm.

Chỉ có Lâm Khê khẽ nhíu mày, xoa cằm đăm chiêu nhìn Hạ Thanh Tây.

Hạ Thanh Tây cảm nhận được tầm mắt của cô, sắc mặt không đổi, không chút kiêng dè đối diện với cô.

Lúc trước hai người chưa cùng một chỗ, Lâm Khê là chướng ngại vật, bây giờ hai người đã xác định quan hệ, Lâm Khê liền thành bia đỡ đạn.

Hạ Thanh Tây vốn không có ý định hợp tác với Lâm Khê bao lâu, cô là người đại diện của bọn họ, đến thời điểm xảy ra vấn đề có cô đứng ra xử lý cũng tốt.

Khóe môi nở nụ cười, ánh mắt cũng không chuyển, ngón tay thon dài mạnh mẽ ôm eo của Trác Tri Vi, cường thế dựa vào trong ngực cô, Trác Tri Vi thuận theo ôm eo nàng.

Sắc mặt Lâm Khê lập tức thay đổi, hai mắt tối sầm, môi hé mở nhưng bị vướng liền nuốt lời vào bụng.

Cô cúi đầu, xoay người đi ra khỏi phòng, lấy điện thoại ra, không biết là bấm vào dãy số của ai.

Hạ Thanh Tây nhìn cô rời đi cho đến khi bóng lưng của cô biến mất ở chỗ rẽ.

Vẻ mặt của Đào Kính Hàn có chút phức tạp, chọc khuỷu tay oán giận nàng: “Trực tiếp như vậy sao?”

“Dù sao thì… chúng ta là nhóm hạn định, Lâm Khê cũng chỉ là đại diện tạm thời.”

Hạ Thanh Tây nghiêng đầu, có chút khó hiểu “Vậy thì sao?”

Khóe môi nở nụ cười, nhướng mày đắc ý: “Em cảm thấy trong vòng tròn này, không có nhiều người muốn trêu chọc em.”

“Hơn nữa…” Hạ Thanh Tây dừng một chút, không có vấn đề nói: “Quá mức liền công khai thôi.”

Nghe vậy, ánh mắt Trác Tri Vi khẽ động, trong lòng mềm mại, năm ngón tay nhẹ nhàng luồn qua khe hở giữa ngón tay của Hạ Thanh Tây, mười ngón đan vào nhau, mang theo ý cười nghiêng đầu nhìn bên mặt của Hạ Thanh Tây.

Ý cười nhàn nhạt, nói: “Sớm muộn gì cũng công khai.”

Hạ Thanh Tây sửng sốt, đột nhiên quay đầu lại, đôi mắt hoa đào xinh đẹp hơi mở to, mái tóc lấm tấm tinh quang, đáy lòng như mặt hồ tĩnh lặng bỗng nhiên xao động.

[BHTT] [Edit]Phi Ngựa Trên Đầu Tiền Nhiệm - Giang Mộ Vô TrầnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ