Hạ Thanh Tây một bên làm việc, một bên không quên đặt nụ hôn nhiệt tình lên cái cổ thiên nga xinh đẹp của cô. Từng đợt sóng nóng rực mãnh liệt ập đến, dần dần, cỗ lực lượng đẩy lên vai cô ngày càng nhỏ, ý thức cũng dần mơ hồ.
Đến lúc sau không chỉ có đẩy, trái lại nắm chặt cổ áo của nàng, thỉnh thoảng lại kéo xuống, giống như lấy chính mình làm cọng rơm cứu mạng, cau mày hai mắt mông lung, vẻ mặt thống khổ lại vui sướng. Nơi cổ họng phát ra tiếng rên rỉ nho nhỏ, giống như tiếng mèo kêu.
Bạo lực trong lòng Hạ Thanh Tây nháy mắt đã lên đến đỉnh điểm, sau khi hít sâu mấy hơi, cánh tay tùy ý đè chặt eo cô, giống như một tên lưu manh chỉ ở bên ngoài lớp quần áo, tìm một góc tiến vào.
Mặc dù nàng và Phương Huyên Dao từng kết hôn mười năm, nhưng người kia xưa nay căm ghét nàng, khước từ nàng, trải qua như thực tại không nhiều. Nàng như phát điên khám phá thế giới mới, vừa mừng lại vừa sợ, khám phá bí cảnh mà nàng đã sớm thăm dò.
Trác Tri Vi liền gặp tai họa.
Cô không biết tiến hành tới mấy giờ mới đến "Một lát" trong miệng Hạ Thanh Tây.
Người kia không ngừng vuốt ve nơi tràn đầy dấu răng, nhẹ thở dốc dỗ dành cô: "Vi Vi, đừng khắc chế ở trước mặt em như vậy..." Vẻ mặt nàng quá mức ôn nhu lại nghiêm túc, liễm diễm nhìn cô, còn mang theo đau lòng.
Trác Tri Vi mạc danh có loại xúc động muốn khóc, giống như bị trúng tà, bị người kia dỗ dành làm cho thần hồn điên đảo, liễm chân mày mê loạn nhìn người kia, môi không sai khiến mở ra...
Dần dần bình tĩnh lại.
Trác Tri Vi để cánh tay che trên mắt thở hổn hển hồi lâu, ngực trắng như tuyết đầy dấu hôn, cứ như vậy lộ ra ngoài không khí.
Cô thoáng khàn giọng nói: “Đi tắm.”
Lần thứ hai dê rơi vào miệng cọp.
Đại khái khoảng bốn năm cm, tìm thấy một khu vực có kích thước bằng đồng xu, có cảm giác ma sát dinh dính, Hạ Thanh Tây tò mò ấn vào một lúc.
Trác Tri Vi lập tức căng cứng cơ thể, bắp thịt co rút, cơ vòng vô thức siết chặt, trong đầu chợt lóe lên một tia bạch quang.
Hạ Thanh Tây sững sờ, nhìn những vệt nước không màu lại trong suốt trên mặt đất hồi lâu mới ngạc nhiên nói: "Oa! Vi Vi, chị thật lợi hại a!"
Trác Tri Vi cắn cánh tay, yếu ớt dựa vào tường, cô đối với hình ảnh trước mắt có chút không thể chấp nhận được, xấu hổ cùng thoải mái đồng thời tấn công cô, chưa bao giờ mất khống chế nhiều như vậy. Đôi mắt mịt mờ hơi nước, nước mắt sinh lý tuôn trào, mang theo tiếng nức nở mắng: "Hỗn, đản..."
Hạ Thanh Tây đau lòng, xoa lưng cô động viên, hôn lên khóe mắt cô: "Bảo bối, ngoan."
Trác Tri Vi vỗ vỗ cánh tay nàng, khóe mắt rũ xuống: “Em đừng chạm vào chị!" Cô lau nước mắt trên má.
Đi tới còn chưa đi đến một bước liền vô lực lảo đảo, Hạ Thanh Tây nhanh tay nhanh mắt vội ôm cô vào lòng.
Trác Tri Vi xô đẩy một lúc, nhưng nói cái gì người kia cũng không chịu buông ra, không thể làm gì khác hơn là dựa vào trong ngực nàng, giận hờn cắn vào cánh tay nàng một cái, nhưng không thể tàn nhẫn, giống như một con mèo con.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] [Edit]Phi Ngựa Trên Đầu Tiền Nhiệm - Giang Mộ Vô Trần
RomanceThể loại: Đô thị tình duyên, tình hữu độc chung, trọng sinh, giới giải trí, niên hạ, chủ công, ngọt văn, HE. Độ dài: 105 chương + 10 phiên ngoại Tình trạng: Đã hoàn Nhân vật chính: Hạ Thanh Tây, Trác Tri Vi Nhân vật phụ: Phương Huyên Dao, Đào Kính...