Địa phủ không đâu lại bị dính tai bay vạ gió, đầu sỏ gây chuyện nhưng lại là do chủ thần của họ đánh nhau với kẻ ngoại lai mang ý đồ xấu đã tự ý xâm nhập trái phép vào giới diện này làm Lạc Thương Dạ bị thương, trong lúc hai bên cọ xát đã vô tình khiến nàng bị hất văng và xui xẻo rơi nhầm vào nồi canh của Mạnh Bà đang nấu.
Kẻ kia cũng chẳng phải hạng tầm thường, hắn có thể từ dưới tay chủ thần giữ được cái mạng để bỏ chạy cũng đã rất giỏi, chỉ khổ bọn hắn-đám hạ nhân yếu ớt- không có chỗ chạy, chỉ có thể im lặng chịu đựng cơn thịnh nộ như muốn huỷ thiên diệt địa mà chủ thần đại nhân trút xuống.
Trước khi người rời đi có nói một câu với họ: " Trong giới diện này, dù cho có là thần, là người, là ma thì chúng đều là đứa con do bổn thần dùng thần lực đắp nặn tạo ra. Đã là con của bổn thần rồi thì bổn thần tất nhiên phải có bổn phận quan tâm tới chúng. Còn các ngươi...?" Thẩm Thanh Linh kéo dài âm câu cuối, ngừng một chút khiến không khí trở nên căng thẳng rồi mới giở giọng đầy ý vị nói nốt câu: " Vốn không phải con do bổn thần đắp nặn ra."
Cô không ki bo gì mấy câu mấy chữ mà nói thêm với họ: " Mà đã không phải con của bổn thần đắp nặn thì bổn thần đâu cần có trách nhiệm quan tâm các ngươi có đang chịu ấm ức? Càng đừng nói tới các ngươi cũng không có thực lực để chống đối với bổn thần. Đối với bổn thần ấy mà, nếu sai khiến được thì cứ sai, chẳng quản ngươi có hào quang gì bảo vệ. Ba nghìn thế giới kết hợp với các giới diện song song cũng chưa chắc khiến bổn thần mất mạng nổi." Lời cần nói, Thẩm Thanh Linh đều đã nói hết, nhắc nhở đám người đang có ý định rục rịch muốn tạo phản cũng cần cân nhắc xem bản thân có thực sự không cần mạng nữa hay không.
Làm công tác hù doạ tinh thần xong xuôi, Thẩm Thanh Linh không chỉ đem số canh đang nấu dở kia đi mất, cô còn ác ý ném lại cho họ nhiệm vụ hoàn dương cho những người còn thọ mệnh trở về nhân gian.
Thật quá bất công, đám người phàm hạ đẳng kia là do chủ thần đánh với kẻ xâm nhập nên mới bị liên luỵ chết sớm hơn dự kiến. Nhưng cuối cùng chủ thần lại ném thứ rối bòng bong này cho họ xử lí! Muốn kháng nghị quá nhưng thực lực lại không bằng QAQ.
Nỗi lo này mới xử lí xong thì Thẩm Thanh Linh lại tiếp nhận một nỗi lo khác, tia liên kết giữa cô với Thẩm Cửu bỗng chốc đứt đoạn! Đã xảy ra chuyện gì?
Tạm gác chuyện Thẩm Cửu qua một bên, Thẩm Thanh Linh còn phải lo giải quyết vấn đề trước mắt của Lạc Thương Dạ trước. Có vẻ như con bé sắp không chống trụ được thêm nữa, việc cấp bách lúc này là cần phải tìm linh vật để cho nó kí túc vào. Linh vật...linh vật, a phải rồi, ở giới diện này có Nhật Nguyệt Lộ Hoa Chi!
Do thời gian qua Thẩm Thanh Linh phải trải qua quá nhiều thế giới, điều đó khiến cô thật sự sắp quên mất ở đây còn có thứ linh vật tuyệt diệu như Nhật Nguyệt Lộ Hoa Chi, có nó, vấn đề ôn dưỡng thần hồn của Lạc Thương Dạ đã được giải bỏ.
Nghĩ gì làm đấy, Thẩm Thanh Linh tạm cất nồi canh vào thức hải, dùng thời gian chỉ trong chớp mắt đã đứng trước cửa động mà bên trong có Nhật Nguyệt Lộ Hoa Chi mọc.
BẠN ĐANG ĐỌC
【đn Mặc gia tam bảo (HTTC+MĐTS+TQTP)】ngươi có dám động đến ta không<( ̄︶ ̄)>
FanficArtist weibo: @Ritsuvl Là một người mang số mệnh xuyên không may mắn, ta có đôi lời muốn phát biểu. Vì không muốn để người ngoài dị nghị nói ta cậy có thân phận này nọ luôn đem ra chèn ép, bắt bẻ khắp nơi nên ta xin mạn phép không giới thiệu về ông...