Tay tôi đột nhiên cứng đờ, trong đầu không ngừng nghĩ xem nên thừa nhận hay cứ giả vờ như không biết. Hắn nhếch một bên khoé môi, nở nụ cười châm chọc: "Em muốn điều tra công ty đó cũng được, anh có thể làm như không biết không tính toán với em. Nhưng em giỏi quá nhỉ, liên kết với người ngoài muốn tạo phản sao?"
Trong nháy mắt tôi cũng đột nhiên phát hoả, tức giận nói: "Trình Viễn Phong, anh có thể nói chuyện đàng hoàng được không? Cái gì gọi là liên kết người ngoài tạo phản? Anh là hoàng đế à? Anh đem tiền của tôi chuyển đi hết, nếu tôi không tra ra còn không biết anh dùng nó để làm gì?
"Em muốn biết dùng làm gì sao không hỏi thẳng anh? Lét lút tìm người đi điều tra. Anh đã nói em nên cách xa tên không đứng đắn kia một chút, hay là anh phải đem em nhốt lại em mới an phận hả!" Hắn tháo cà vạt ném xuống sàn.
Trước đây anh ta cũng từng tỏ vẻ không hài lòng đối với Tưởng Lỗi nhưng lần này mới đặc biệt thể hiện thái độ rõ ràng. Mà hiện tại lửa giận của tôi cũng không kém hắn, tôi cười khẩy nói: "Bạn của em có chỗ nào không đứng đắn? Hay phải như bạn anh lấy danh nghĩa làm việc để bò lên giường ông chủ thì mới gọi là đứng đắn!"
Anh ta vừa cởi xong áo khoác xong đang định uống nước, nghe thấy vậy thì nắm chặt lấy cái ly tức giận đến mặt nổi đầy gân xanh, trầm giọng nói: "Chúng ta đang nói chuyện công ty, em đừng có lôi chuyện khác vào."
Tôi cười lạnh: "Đúng rồi, tình nhân kia của anh chính là thiên thần một chút cũng không được vấy bẩn. Bạn bè của tôi không đứng đắn? Tôi nói cho anh biết, cậu ấy ở trong lòng tôi cũng rất quan trọng, ít nhất cậu ấy đối xử với tôi tốt hơn anh rất nhiều!"
"Tần Vận, em nói vậy là có ý gì?"
"Ý trên mặt chữ" Tôi tức đến muốn ngất đi, răng nghiến chặt đến mức có thể nghe ra tiếng.
Anh ta hít sâu một hơi miễn cưỡng kìm nén tức giận, dùng đôi mắt đỏ ngầu nhìn tôi như muốn đem tôi chẻ ra làm đôi: "Tần vận, anh cảnh cáo em đừng thử sức chịu đựng của anh. Anh thấy gần đây thân thể em không khoẻ, tâm tình cũng không tốt nên mới nhường nhịn em. Nói với bạn em, nếu không biết gì thì đừng tùy tiện suy đoán lung tung. Anh không cấm em và hắn ta kết bạn, nhưng không có nghĩa việc gì anh cũng nhẫn nhịn."
"Đúng là làm khó ngài quá nhỉ Trình tiên sinh, nhẫn nhịn những việc mà bản thân không thể chịu được.". Tôi cầm ly để lên bàn trà, "Về sau ngài cứ tự nhiên đi, không cần nhịn."
Nói xong tôi quay người đi về phòng, cánh tay đang kéo cửa tủ cứ run lẩy bẩy, cảm giác tức giận làm bản thân không thể thở nổi. Hắn theo vào với tay kéo tủ quần áo đóng lại, quát: "Em có ý gì?"
"Tôi nói rồi, anh không cần nhẫn nhịn. Chúng ta chia tay đi! Về sau chúng ta cũng không còn quan hệ gì nữa, tôi chết trên gường ai hay anh chết trên giường ai thì để ông trời định đoạt, chúng ta không cần phải quản nhau nữa!" Tôi nắm cửa tủ kéo mạnh trở ra lần nữa.
![](https://img.wattpad.com/cover/277516793-288-k74952.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
TÔI SẮP CHẾT RỒI - XA LY TỬ
Romansa"Suy cho cùng là chúng ta không dám thẳng thắn với nhau. Đến cuối cùng nhận ra đã không còn kịp." Quen biết Trình Viễn Phong đối với Tần Vận không biết rốt cuộc là may mắn hay đau thương nhưng suy cho cùng hắn cũng là người mà Tần Vận yêu nhất. Nếu...