Chương 27

305 33 0
                                    

Tô Thịnh nhướn một bên mày, nở nụ cười nho nhã và dịu dàng hết sức, "Ngươi rất muốn ta chết à? "

Người kia cúi đầu. "Thuộc hạ không dám. "

Tô Thịnh chỉ biết bất lực lắc đầu, thôi, bọn họ người nào cũng thế, bất mãn đối với y đã lộ rõ cả trên gương mặt rồi.

"Sát thủ chúng phái đến là những ai? "

"Ngoại trừ đệ nhất sát thủ "Câu Hồn", những kẻ khác không đáng ngại."

"Câu Hồn là ai? Rất lợi hại sao? "

"Căn cứ thông tin thu thập, từ lúc Câu Hồn nhận nhiệm vụ bắt đầu giết người tới nay, hắn chưa từng thất bại, những mạng người hắn muốn lấy chưa ai có thể thoát khỏi độc thủ của hắn. Hắn là người rất thần bí, chưa ai nhìn thấy mặt thật của hắn, mỗi lần giết người đều dùng các thủ pháp giết người khác nhau, khó có thể đoán ra hắn am tường loại binh khí gì. Mỗi người đều có điểm yếu chí mạng của mình, nhưng điều đáng sợ là, tới nay vẫn chưa tìm ra điểm yếu của Câu Hồn. Và hắn có "Ba không giết". Người bị thương-không giết, người chạy thoát - không giết, đàn bà và trẻ con -không giết. Trong tổ chức sát thủ, Câu Hồn là đại diện cho sự hoàn mỹ. "

Jennie ngẩng đầu nghe trộm đối thoại giữa họ, thốt ra một tiếng mèo kêu. Là tên sát thủ không quá lạnh lần trước à? Đúng là cô chưa nhìn thấy bộ mặt thật của hắn thật, nhưng không ngờ hắn lợi hại đến như vậy!

Tô Thịnh ngẫm nghĩ, từ từ nói: "Chưa từng thất bại không có nghĩa là sẽ không thất bại. Tiểu Anh đâu? Ngươi đã thông báo với muội ấy chưa? "

"Thiếu chủ...." Gương mặt người kia tỏ ra khó xử.

"Thế nào? "

"Thiếu chủ vẫn chưa hề về phủ, người đã ở Phiêu Hương Viện nhiều hôm rồi."

Tô Thịnh nghe xong khẽ chau mày. "Có gọi ai vào không? "

"Không có, chỉ uống rượu và nghe đàn. "

"Hả? "

Thái Anh muốn gì thế? Tô Thịnh trầm tư sờ chiếc nhẫn trên ngón út bên tay trái, liếc mắt nhìn mèo con đang ngồi xổm trong lồng.

Bỗng chợt có một ý niệm nào đó lóe lên trong đầu, y hiểu tâm tư Tiểu Anh, ưu tư thở dài tự lầm bầm: "Thái Anh chẳng qua muốn đến kỷ viện, ta không cho tới Thúy Hương Lầu thì lại chạy sang Phiêu Hương Viện..." nói rồi, y nhìn về phía người kia dặn dò: "Ngươi bảo Thái Anh đến chỗ ta, Phiêu Hương Viện hỗn tạp dễ trà trộn, hiện là giai đoạn cấp bách như vậy rất nguy hiểm, chí ít trong Thúy Hương Lầu cũng có ta trông chừng"

"Vâng. " Cũng như lúc đến, người kia xoẹt một tiếng mất hút.

"Tiểu Anh ", "Thiếu chủ" trong lời bọn họ là ai? Hình như rất quan trọng thì phải.

Jennie bĩu bĩu miệng mèo, dù sao thì ai giết ai, ai bị ai giết cũng chẳng can hệ tới cô, cô biết nhiều thế làm gì.

Tối mai lại đến trăng rằm nữa rồi, cuối cùng cô lại có thể biến thành người, đến lúc đó cô nhất định phải thừa cơ tìm đường về phủ, sau đó rời khỏi tên ma đầu giết người này!

|CHAENNIE| [ CHUYỂN VER] SAY ĐẮM MỘT NÀNG MÈONơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ