Takemichi mặt mày cau có nhìn thân ảnh đang phè phỡn lượn qua lượn lại trước mặt em, cũng may là có Inupee che chắn cho chứ nhìn cận cảnh chắc ói chết mất."Ồ hoá ra anh hùng của Touman là nữ à~" tên khốn với bàn tay xăm chữ 'Trừng Phạt' và 'Tội Lỗi' nhe răng cười cợt nhìn em.
"Né tổng trưởng ra Hanma!" Inupee khó chịu nhìn hắn, biết ngay mà khi cho em gặp tên này đã là bước đi sai lầm của anh rồi.
'Chó má thật chứ, ngày xưa tình anh em đi 4 về 2 giờ gặp lại khó nói thật đấy' Takemichi nhăn nhó mặt mày hồi tưởng ký ức, em không tự chủ mà cay đắng suy nghĩ lại chuyện giáng sinh năm xưa.
"Inupee-kun làm sao hắn ta có mặt ở nhà mày thế? Còn thằng cô hồn kia né tao ra!!" Takemichi sau khi lên tiếng hỏi Inupee thì bản thân còn phải cật lực chơi trò mèo vờn chuột với tên cô hồn Hanma.
Inupee đưa tay lên che chắn cho Takemichi, chân anh đạp một phát vào Hanma đứng đối diện nhưng rồi lại bị chặn lại. Khẽ tặc lưỡi nhưng cũng ngoan ngoãn đáp lại lời của em.
"Hắn ta đang bị truy nã, phải trốn bờ trốn bụi nên tao thấy cũng tội nên cưu mang. Và bây giờ thì có việc cần hắn phải báo đáp rồi!"
Takemichi nghe xong thì vui vẻ hẳn ra, miệng em nhếch lên khinh bỉ rồi quay sang Hanma mấp máy đôi từ.
"Dừa lắm" đây là khẩu hình miệng dành cho anh em.
Quay trở lại với Hanma, nửa tiếng trước lúc mà hắn vẫn còn đang cảm thấy nhàm chán thì bất chợt hắn thấy tên khốn cưu mang hắn trở về nhà, hình như nó còn dẫn thêm một cô gái nữa nhìn có chút quen mắt. Nhưng vẫn không quên hóng hớt trò vui, khi thấy Inupee mở cửa đi vào thì hắn đã rất niềm nở chào đón.
"Chào~ người yêu hả?"
Để rồi có tình cảnh như thế này đây, cô gái đó cư nhiên lại là Hanagaki Takemichi hoá ra là nữ. Chỉ là khi xưa hứng thú của hắn dành cho em cũng không ít nên bây giờ nó lại càng tăng lên rất nhiều.
Khi thấy Takemichi giờ phút này đã thoát khỏi sự bảo bộc quá mức của Inupee, khoé môi Hanma không tự chủ mà nhếch lên tao một hình trăng khuyết.
"Chào cưng, không biết còn nhớ tao không haha ♡︎" không bông đùa không là Hanma Shuji.
Takemichi nói thật thì cũng không ghét tên này lắm, lúc hắn nhìn thấy cái chết của Kisaki thì Takemichi ít nhiều cũng cảm nhận được nổi đau mất bạn của hắn. Chỉ là cay thì vẫn cay thôi, mày trêu tao? Được tao trêu ngược lại mày!
"Theo thời gian những hạt mưa như nặng thêm xoá hết Thương yêu mặn nồng ngày nào giữa chúng ta~?" Tay Takemichi không yên phận nhẹ nhàng miết lấy cằm Hanma, nhướn mày nhìn hắn.
Takemichi hiện đang 26 tuổi rồi nên còn lâu mới bị tụi nhóc nhỏ tuổi hơn bông đùa trêu chọc.
Hanma nụ cười trên môi ngày càng đậm hơn, Takemichi thật thú vị. Bắt lấy cái tay đang đùa giởn trên mặt mình, Hanma khẽ hôn nhẹ lên nó thành công khiến Inupee kế bên cả kinh, anh đấm mạnh vào mặt Hanma. Đùa giỡn đủ rồi đấy!
"Mẹ kiếp, mày làm gì tổng trưởng của tao?" Inupee ẩn chứa sâu bên trong là sự tức giận tột độ nhìn Hanma vừa đón nhận uy lực từ cú đấm mà nằm dưới sàn nhưng trên môi hắn vẫn là nụ cười ngạo nghễ, tên tử thần này cố tình đón nhận nó mà không chặn lại.
BẠN ĐANG ĐỌC
[TR/AllTake]: Sau Cơn Mưa Trời Lại Nắng
Romance"Mày biết Hanagaki Takemichi không?" "Hanagaki Takemichi?? ý mày là cựu đội trưởng nhất phiên đội của Touman huyền thoại đấy à?" "Ừ, Hanagaki ấy thằng đó là nữ mày ạ" .... Nguồn ảnh bìa: Alice Harper. Warning: FemTakemichi , OOC Được lấy ý tưởng k...