07.
Mấy ngày tiếp theo Lăng Duệ không làm phiền cậu nữa, Vương Việt ấy vậy mà lại cảm thấy có chút hụt hẫng. Có lúc cậu bâng quơ nghĩ, giống như những người yêu nhau đang cãi nhau, và Lăng Duệ đang cố gắng dỗ cậu. Vừa nghĩ xong lại tự gõ đầu mình một cái, không phải nói sẽ buông bỏ sao, còn nghĩ cái gì nữa chứ.
Không phải dành thời gian bên Lăng Duệ, Vương Việt rỗi rãi lại đi kết bạn mới. Chính là cậu thanh niên chủ tiệm hoa kia. Cậu ấy tên là Phi Phàm, tên này là do viện trưởng viện phúc lợi đặt cho. Còn rất bình thản mà kể về việc mình bỏ rơi từ khi mới lọt lòng. Hai người họ đến cùng một thế giới, cho nên Vương Việt rất nhanh đã trở nên thân thiết với Phi Phàm. Mỗi ngày cậu đều chở Vương Siêu ra vườn hoa của Phi Phàm, lúc đầu chỉ là trao đổi về cách chăm hoa, rồi Phi Phàm bắt đầu kể cho cậu nghe về các loài hoa và ý nghĩa của chúng, dần dần thì câu chuyện trở nên phong phú hơn, họ kể về những việc mà họ đã trải qua, chia sẻ những câu chuyện vụn vặt mà mình nhìn thấy trong ngày.
Vương Việt lần đầu tiên có bạn, trước đây cậu chỉ biết kiếm tiền, lo cho Vương Siêu, rồi lại kiếm tiền. Sau đó thì Lăng Duệ xuất hiện. Lăng Duệ...có lẽ không được tính là một người bạn nhỉ. Giữa bọn họ, chỉ có một mối quan hệ không tên, một chút ràng buộc cũng không có. Nói không gặp là có thể không cần gặp nữa.
Tháng 9 cứ thế trôi qua, đã hơn một tháng Lăng Duệ không đến tìm cậu nữa. Đây rõ ràng là điều mà Vương Việt muốn, nhưng mà cậu lại bắt đầu thấy nhớ hắn ta. Nhớ đến nỗi mở hộp tin nhắn của họ, kéo lên đọc lại từng tin một. Cũng không có gì nhiều, nội dung tin nhắn đều na ná nhau, hắn thường hỏi cậu khi nào rảnh, có ghé chỗ hắn được không, rồi lại gửi tiền cho cậu. Kéo đến dòng tin nhắn đầu tiên, là cậu nhắn cho hắn
"Bác sĩ Lăng, xin lỗi xin lỗi, dù đã hứa là mai sẽ trả lại tiền cho anh. Nhưng mà xe máy của tôi bị hư, vừa mới đi sửa, còn có anh tôi đột nhiên đổ bệnh. Tôi hiện tại không thu xếp được, nhất định tuần sau sẽ kiếm tiền để trả lại anh. Tôi không có quỵt nợ anh đâu, chỉ xin anh cho ít thời gian thôi. Có được không bác sĩ Lăng?"
Vương Việt còn nhớ rõ, lúc đó bản thân bị té xe, tổn thương đầu gối nghiêm trọng. Lúc mê man được người ta đưa đi nhập viện, bệnh viện không liên hệ được với người thân, trên người cậu lại không có tiền, nên họ không chịu nhận. Lăng Duệ là bác sĩ mới đến, thấy thương thế cậu nặng, nên đã đứng ra trả trước tiền viện phí cho cậu. Ở bệnh viện hơn 1 tuần thì cậu đòi xuất viện, viện phí quá mắc, nếu ở lại nữa thì cậu không gánh được mất. Từ đó cậu nợ Lăng Duệ, rồi mọi chuyện lại diễn ra khá kỳ cục, đến giờ cậu vẫn không tài nào hiểu được, vì sao mọi chuyện lại phát sinh như vậy.
Vương Việt nhận được tin nhắn từ Phi Phàm, hỏi cậu tối nay có rảnh không, hôm nay là sinh nhật cậu ta. Vương Việt nhanh chóng nhắn lại, báo là tối sẽ mua bánh gato sang. Còn trách cậu ta sao lại hỏi khách khí như vậy
Phi Phàm lại nhắn bảo không cần mua, tốn kém như vậy làm gì. Cũng không hẳn là sinh nhật thật, là ngày cậu ta bị bỏ rơi, viện trưởng khi làm khai sinh đã lấy luôn ngày đó làm sinh nhật
BẠN ĐANG ĐỌC
[Lăng Việt] Mùa hoa dành dành nở
FanficPairings: Lăng Duệ x Vương Việt Thể loại: ngược, có một chút Moneyboy, HE Lăng Duệ xem Vương Việt như phao cứu sinh, miễn cưỡng mà ép người nọ ở bên cạnh mình, đến lúc mất đi rồi, hắn mới cảm thấy hối hận Vương Việt triệt để muốn né tránh Lăng Duệ...