"Gì cơ? Mày đọc á?" Kuroo chế giễu, ngó tờ lịch để kiểm tra ngày."Nghe này. Akaashi cần cuốn sách này để học đại học, nhưng bây giờ em ấy cảm thấy không được khỏe, còn tao đang đi gặp gỡ họ hàng! Xin mày đấy! Chỉ cần chọn cuốn sách này ở tiệm giúp tao lần này thôi!" Bokuto nài nỉ qua điện thoại. Kuroo cười khúc khích khi Bokuto đến khu nghỉ mát cầu xin giúp đỡ cho người bạn đời của mình. Thật đáng ngưỡng mộ.
"Rồi, rồi. Mày nợ tao đấy!" Kuroo nói.
"Được chứ! Cám ơn mày rất nhiều!" Bokuto nhanh chóng cảm ơn rồi cúp máy.
Kuroo cất điện thoại vào túi, lấy chìa khóa và đi ra khỏi cửa.
Bokuto nài nỉ Kuroo kiếm cuốn sách mà Akaashi cần. Akaashi cần cuốn sách này để chuẩn bị cho việc học đại học và yêu cầu Bokuto lấy nó cho anh vì anh cảm thấy cơ thể không được khỏe, và Bokuto là người bạn đời của anh, mặc dù anh ta đang đi gặp gỡ họ hàng và không thể lấy cuốn sách cho Akaashi nhưng anh ta vẫn chấp thuận.
Kuroo rất kinh ngạc về việc Bokuto yêu say đắm người bạn đời của mình như thế nào và sẵn sàng làm bất cứ điều gì người bạn đời của anh ta cần. Kuroo đoán rằng, việc có một người bạn đời mà bản thân yêu quý chính là như thế. Kuroo, là một Alpha chưa được kết đôi , bản thân anh cảm thấy bất lực. Anh thật sự không thể tìm thấy một người bạn đời cho riêng mình.
Kuroo không muốn gặp bất cứ ai, ngay cả một ai đó. Một người đặc biệt thực sự khiến trái tim anh muốn nổ tung với tất cả các thể loại cảm xúc khác nhau. Anh muốn cho đi tình yêu, được yêu, cảm nhận được tình yêu! Ồ, giá như anh ấy có thể tình cờ gặp được thiên thần của đời mình.
... Và lời cầu nguyện Kuroo, đã được lắng nghe.
Kuroo liếc nhanh vào cửa sổ trong suốt, sạch không tì vết và thấy những gì anh đã mong đợi được nhìn thấy.
Một thân hình cao, gầy với mái tóc vàng đang ngồi ở quầy lễ tân của tiệm sách nhỏ. Mái tóc vàng của anh ta rực sáng khi mặt trời chiếu những tia nắng vào nó. Đôi mắt sáng màu mật ong của anh ấy trông rất-ngọt-ngào đang tập trung vào cuốn sách. Những ngón tay thon dài của anh đặt nhẹ nhàng trên trang giấy mỏng của cuốn sách ở trên bàn. Tất cả mọi thứ đã khiến trái tim Kuroo cảm tưởng như sắp vỡ tung với mọi cảm xúc hạnh phúc bên trong.
Anh thầm cảm ơn các vị thần vô số lần vì phép màu mà họ đã ban cho anh. Mặc dù vậy, chàng trai kia dường như khá thân thuộc với anh.
Tsukishima Kei, chàng thanh niên học Cao trung Karasuno . Anh nhớ cái nhìn im lặng đó và cặp kính đen, dày đặt hoàn hảo trên chiếc mũi thon của cậu ta. Kuroo nhận ra cậu ta và mừng rằng bản thân mình vẫn nhớ.
Kuroo tự hỏi liệu anh có luôn thấy Tsukishima hấp dẫn như anh thấy bây giờ không. Anh cảm thấy như thể một vài cảm xúc của tình yêu vẫn còn đọng lại từ những tháng ngày học cấp ba.
Kuroo nhớ rằng Tsukishima là một Omega, anh nghe được đâu đó ở trường. Mặc dù điều đó không quan trọng đối với Kuroo, nhưng đó là tất cả những gì còn lại trong trí óc anh.
BẠN ĐANG ĐỌC
Series KuroTsukki
Fanfic📝Trans/edit bởi chủ nhà 📌HE, SE, H văn, ABO, Doujinshi, bla bla... lụm trên mọi nền tảng xã hội ‼️Để hoàn thành nhưng vẫn sẽ upload thêm:))