43. Hurt(2)

717 69 11
                                    




Làm 'mẹ' đơn thân ở độ tuổi 20 rất cực khổ, nhưng không phải là không thể làm được, Kei biết rất rõ điều đó. Hai năm đầu tiên rất khó khăn, không chỉ vì độ tuổi cậu còn trẻ, mà sự thật là Alpha của cậu đã bỏ đi từ lâu khiến nỗi đau ngày càng tồi tệ hơn.

Chưa kể đến việc đau đẻ thật kinh khủng, nhiều ngày luôn trong tình trạng mệt mỏi, yếu ớt thật không vui chút nào.

Kei không biết bản thân mình phải làm gì xét theo việc đây là đứa con đầu lòng của cậu và nhịp tim không ổn định dạo gần đây không khiến đầu óc cậu tỉnh táo hơn.

May mắn thay, mẹ đã ở bên và chỉ bảo cậu, bản năng Omega cũng giúp đỡ cậu phần nào. Nên hai năm sau, Tsukishima Kiyoshi chính thức chào đời, Kei có thể dám chắc rằng cậu biết rõ việc mình đang làm.

"Ba, con nghĩ Luma không được khoẻ"

Sau khi hạ sinh đứa bé, Kei chuyển đến Tokyo như một cách để tiếp tục việc học.

Năm đầu tiên cậu không thể học trực tiếp tại trường, nhưng cậu có thể học tại nhà và trải qua một năm (việc sinh viên đại học mang thai không quá kì lạ)

Kiyoshi cũng là một đứa trẻ rất trầm tính, thằng bé tỉnh giấc giữa đêm khi ba nó rời đi một lúc và hơi kén ăn, nhưng chung quy thằng bé không phải là đứa quấy rầy.

Thằng bé chơi đùa và cười nói suốt ngày, không dễ bị chọc giận.

Nhưng khi bắt đầu học mẫu giáo và Kei phải lên trường, Kiyoshi đã cho cậu biết thêm một khía cạnh khác của thằng bé, nhưng Kei đã quen với việc đứa nhỏ khóc nức nở mỗi khi cậu rời đi.

"Sao con lại nghĩ vậy, con yêu?"

Sau một năm học mẫu giáo, thằng bé đã dần quen với trường lớp, thậm chí còn làm quen được khá nhiều bạn.

"Đầu bạn í đang cúi và bụng bạn í xẹp quá chời luôn!"

Dừng lại tất cả việc đang làm, Kei cúi xuống để có thể cầm được gấu bông hình ngôi sao.

Đúng như vậy thật, khá là xẹp, nhưng cậu cho rằng bông nhồi bị rơi rớt đâu đó.

"Chúng ta nên đưa bạn ấy đến bác sĩ, bác sĩ sẽ giúp bạn ấy đỡ hơn"

"Ba chắc chứ? Nano nói là chú Kyo phải phẫu thuật cho Toad"

"Đừng lo, Luma sẽ ổn thôi, ngày mai bạn ấy sẽ vui vẻ trở lại" Cậu hôn lên trán thằng bé, đảm bảo rằng mọi chuyện sẽ ổn thoả

"Giờ ăn bữa sáng trưa của con đi nào, cha sẽ đến đón chúng ta sớm"

"Chúng ta sẽ đi đâu ạ?"

"Đó là điều bất ngờ"

Kiyoshi gật đầu nhỏ, cười thật tươi trong lúc xử lí món ngũ cốc sô-cô-la.

Thằng bé là đứa nhóc hai tuổi điềm tĩnh, đứa nhỏ hạnh phúc của cậu. Kei tự hỏi thằng bé sẽ phản ứng thế nào với đứa em sắp ra đời của nó.

Như một lời hứa, ba mươi phút sau Kageyama trở về sau buổi tập, sẵn sàng đón hai người để họ có thể cùng nhau đến công viên giải trí.

Series KuroTsukkiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ