Sáng hôm sau.
Thùy Dung vẫn ngồi chờ Khánh Vân tỉnh dậy. Sẽ rất thú vị với bộ dạng lúc mà Khánh Vân mở mắt ra.
Không phải là chiếc giường mà anh vẫn hay ngủ, không phải là căn phòng mà mỗi tối anh làm việc.
Mọi thứ đã thay đổi và điều đó làm Thùy Dung thích thú. Cô đang kiên nhẫn chờ đợi đến lúc đó.
...
Khánh Vân cựa người và cảm nhận có gì đó khác lạ.
Sao đầu anh lại đau như vậy, chuyện gì đã xảy ra tối qua, sao anh không nhớ gì hết.
Mở mắt tiếp nhận nguồn ánh sáng mặt trời đang len lỏi qua những chiếc rèm cửa. Nhìn thấy một cô gái đang ngồi trên chiếc ghế hướng đôi con mắt vào mình.
Khánh Vân dụi dụi đôi mắt để nhìn rõ là ai. Sao lại là Thùy Dung, chuyện gì đang xảy ra vậy.
Khánh Vân ngồi bật dậy như một chú rô bốt.
"Sao lại là em, Thùy Dung. Tối qua đã xảy ra chuyện gì. Sao tôi lại ở đây".
Khánh Vân đưa ra hàng loạt câu hỏi những Thùy Dung chẳng thèm trả lời.
Điều cô quan tâm không phải là chuyện đó. Cô chỉ muốn biết vì sao Khánh Vân lại giả trai. Tại sao anh có thể che giấu mọi thứ lâu như vậy mà không một ai phát hiện ra.
Thùy Dung nở nụ cười quyến rũ .
"Vân nhanh quên quá. Tối qua chẳng phải chúng ta đã rất vui vẻ sao".
"Ý em là gì".
"Vân đúng là đồ ngốc. Một nam một nữ ở chung một phòng, trên một chiếc giường thì có thể có chuyện gì xảy ra được chứ".
"Không thể" Khánh Vân buột miệng nói ra câu này vì bản thân biết chuyện đó không thể xảy ra.
Thùy Dung thích thú đứng dậy tiến gần Khánh Vân. Đưa tay vuốt ve lên khuôn mặt đang trắng bệch của Khánh Vân.
"Sao không thể chứ. Sao anh biết? Vân biết là em luôn khao khát có được anh nhiều đến nhường nào mà"
Lúc này Thùy Dung đang dồn Khánh Vân đến đường cùng làm Khánh Vân cảm thấy lúng túng.
Nếu thật sự xảy ra chuyện đó thì Thùy Dung chắc chắn đã biết con người thật của anh. Có giải thích cũng chỉ là vô nghĩa nên Khánh Vân quyết định im lặng.
"Sao anh không trả lời. À vậy là anh thừa nhận rồi. Vậy anh phải chịu trách nhiệm với em đó"
"Chắc hẳn ba em sẽ rất vui khi anh làm con rể ông ấy". Thùy Dung cười thích thú.
"Vậy bỏ chị ấy và cưới em đi. Dù sao hai người cũng không yêu nhau, chia tay cũng dễ mà".
Khánh Vân tức giận đưa đôi mắt không chút cảm xúc nhìn Thùy Dung.
"Em muốn gì? Tôi đã từng nói có thể cho em tất cả mọi thứ tôi có nhưng tình yêu thì không"
"Giờ vẫn câu nói đó. Em muốn gì".
Thùy Dung cũng bướng bỉnh không kém.
"Câu trả lời của em vẫn không thay đổi. Tình yêu của Vân".
BẠN ĐANG ĐỌC
[Cover][Vân Duyên] Bí Mật Thân Thế
FanfictionFic gốc: [Borong] Bí Mật Thân Thế Author : KemKun_Mun