XXX: 途中降機駅

338 16 13
                                    

XXX: 途中降機駅
[Trạm dừng chân]
"Dừng chân không có nghĩa là không tiếp tục bước đi. Đây chỉ là một trạm dừng giữa chuỗi ngày tháng vui buồn, nơi cho một linh hồn xem lại chuỗi kí ức hoèn ố, ngẫm nghĩ rằng điều đó đúng hay sai. Nhưng tôi nào biết nơi đây lại là nơi cuối cùng tôi nghỉ chân lại, chẳng thể nào bước đi nữa rồi."
___

Anh không hiểu y, càng không dám đặt mình vào những trường hợp của y dẫu cho anh đã trải qua rồi và nghĩ rằng mình có thể thật tường tận nó. Đối với anh, y mạnh mẽ vô chừng, nhưng sâu bên trong lại là cơn đau rã rời chưa kịp nguôi, mắt trong veo chưa ráo lệ còn ươn ướt và đôi vai có khi còn run bần bật. Niềm vui thì lay lắt nhưng nỗi buồn thì khắc khoải vô tận. Không ai dám mơ quá nhiều, thật tệ khi nói anh đang quá thực tế với mọi thứ.

Những điều duy nhất anh nhìn thấy ngay bây giờ sau bao năm đó là, xin y đừng vờ vĩnh với anh, lẳng lặng cười nói như những việc diễn ra chỉ là giấc chiêm bao mờ nhạt. Anh vẫn ở đây chờ y ngả đầu vào vòng tay anh, bàn tay ôn nhu vần vò mái tóc y.

Ước mong lớn nhất chỉ là chúc y ngập tràn hạnh phúc nhiều năm sau đó, vì đâu thể mãi đeo bám nhau kia chứ.

- Không phải là không thể.

Anh đan hai bàn tay vào nhau, nói chuyện một cách cười cợt hệt mọi khi.

- Mà... Anh nghiêm túc chút coi, xiên đem nướng bây giờ.

- Tomoe đừng phũ phàng nữa mà, như Nanami vậy.

Khúc sâu bi tràng bài thánh ca hoa niên thênh thênh thang thang hòa âm vang cuối, mắt huyền nhắm lại, nước nhước ba ngàn đổi lòng. Đêm giăng quanh và sao mờ nhạt, tơ sầu đầy chênh chao thảy vào nhãn cầu y. Lý trí rỗng tuếch lênh loang nỗi niềm hoèn gỉ, hoai mục bị quên bẵng đi.

- Lạm dụng quyền hành người đứng đầu cho em sống thì dễ ấy mà.

Anh vừa ăn cây bánh trên tay vừa nói, Gojou Satoru mang danh duy ngã độc tôn trong giới chú thuật hiện nay vị trí chẳng khác gì Thường tầng.

Thiết lập chế độ nhân tài, lấy lời anh làm luật, nói cách khác, anh có thể bẻ luật. Hiển nhiên, những Nguyên sư có quyền phản đối, nhưng anh có thể lách luật.

- Coi chừng cả giới chú thuật đưa anh lên thớt đấy.

- Thớt nào chứa Gojou Satoru này.

Anh đứng dậy vươn vai, ánh mắt lãnh đạm nhìn y.

- Cám ơn anh.

Có biệt ly ắt hẳn sẽ có tương phùng, bởi mọi việc trên thế gian đều là cửu biệt trùng phùng.

...

Trong vạn bối cảnh chợt thoáng qua trí não anh, thì có một bối cảnh anh nhớ sâu sắc nhất đó chính là anh ngồi cùng y trên phiến đá bên sườn đồi trong buổi chiều hoàng hôn, gió thổi mạnh làm mái tóc em trở nên rối tung. Anh thấy tóc y như ngân trong gió, xen vào nắng mềm cuối chiều. Gió ngừng, tóc lại nằm êm đềm trên đôi vai, rũ rượi che khuất cả mắt em trong veo. Ngồi cạnh anh, y chỉ thấy hai thế giới tách biệt được bắt nối bởi những cơn mơ chớp nhoáng nhưng đầy ấn tượng.

[Jujutsu Kaisen] Trạm Dừng ChânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ