Chương 39: Đa tài

1K 28 0
                                    

Sau buổi công chiếu, các diễn viên không hề được nghỉ ngơi. Ngày hôm sau, Hoắc Thiệu Hàng và Nghê Hạ lần lượt rời nhà, một người lên xe của Cảnh Tố, một người khác cũng lên xe của quản lý ra sân bay.

Sân bay quốc tế Hoàng Hoa Trường Sa.

Sau khi xuống máy bay, Nghê Hạ lập tức cùng ê kíp đến đài Hồ Nam. Phim điện ảnh không thể thiếu phần tuyên truyền, thế nên họ phải tham gia một gameshow nổi tiếng.

Giữa trưa sẽ có buổi diễn tập. Nghê Hạ vừa vào hậu đài đã gặp ngay một người dẫn chương trình. Về người dẫn chương trình này, cô chỉ dừng lại ở việc biết đến anh ta qua mạng, chứ chưa bao giờ gặp ngoài đời. Nghê Hạ vốn đang nghĩ xem phải chào hỏi thế nào, nhưng không ngờ anh ta lại rất nhiệt tình, vừa nhìn thấy đã gọi cô vào ăn trái cây.

Cô ngồi xuống sô pha nói chuyện, dần dần những người khác cũng tới. Vì có việc nên Hoắc Thiệu Hàng là người đến cuối cùng, nhưng hiển nhiên là anh rất thân quen với người dẫn chương trình, cách nói chuyện cũng không khách sáo như bọn cô.

Quá trình diễn tập thật ra là để hiểu thứ tự chương trình và quy tắc trò chơi. Đoàn phim có năm người tham gia, Tống Phỉ Nhi không thuộc nhóm diễn viên chính nên không đến.

Buổi diễn tập kết thúc, 7 rưỡi chương trình bắt đầu ghi hình. Tổng cộng có ba phân đoạn, trong đó phần trò chơi là tính toán đề số học, trước khi tính, phải cõng bạn chơi chạy lên phía trước cướp đề. Một phần chơi khác là thực hiện các phản ứng hóa học, đem đến hiệu quả thị giác bất ngờ cho khán giả.

Nghê Hạ coi việc tham gia chương trình giải trí cũng là công việc nên thực hiện rất nghiêm túc. Mà trùng hợp là, những phần chơi đó đối với cô quả thực là đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn. Vì thế, trong phần trò chơi, cứ mỗi khi cô lên là y rằng sẽ thắng, khiến khán giả ngồi bên dưới không khỏi trầm trồ.

Chương trình kết thúc lúc hơn mười giờ, nhóm người dẫn chương trình mời năm người bọn họ cùng đi ăn khuya. Trường Sa lắm món ăn vặt rất đặc sắc, khi Nghê Hạ đến cũng đã nghe Cảnh Tố nói qua, vì thế, lúc một bàn đồ ăn được dọn ra, hai mắt Nghê Hạ sáng rực lên.

Đại Bàn Lôi Quân đến giờ vẫn chưa thoát ra khỏi sự ngỡ ngàng từ khi còn ở trên sân khấu, anh ta ngồi bên trái Nghê Hạ, không nhịn được bèn hỏi, "Nghê Hạ, sao em lợi hại vậy, mấy cái phản ứng hóa học đấy em đều biết?"

Nghê Hạ ăn một miếng bánh bấc đèn*, nghi hoặc nhìn anh ta, "Trong nước, mấy thứ đấy chắc chắn được dạy ở cấp Ba, anh không biết à?"

Đại Bàn nghẹn họng, "Anh học chuyên văn mà...Thôi được rồi, anh học khoa học tự nhiên, nhưng mấy thứ đấy ai mà nhớ được."

Mấy người trong nhóm dẫn chương trình cũng hào hứng nói, " Phải đấy, tôi cũng học khoa học tự nhiên, nhưng mà nếu trước đấy tổ biên tập không cho tôi đáp án thì tôi cũng không biết đâu. Nghê Hạ à, không nhìn ra cô là học sinh xuất sắc đấy."

"Không, không đâu... Chẳng qua là trí nhớ tốt hơn một chút thôi."

Đại Bàn gật đầu, "Đúng là trí nhớ tốt thật đấy! Đến cả bảng tuần hoàn nguyên tố mà em còn thuộc thì anh phục em rồi. Nói thật đi, có phải em biết trước nội dung trò chơi nên học thuộc sẵn đúng không?"

[HOÀN] Dịu Dàng Dành Riêng EmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ