Chương 53. Phong Gia có biến

42 4 2
                                    

Edit: Cỏ

Đường Duệ vung tay về phía anh, muốn cho anh đừng gọi điện thoại, nhưng Phong Sính sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy?

Anh nghiêng người đứng dậy, bước qua Đường Duệ nằm trên sô pha trước mặt, rồi đi thẳng đến sân thượng.

Chưa tới nửa tiếng đồng hồ, Đường Ý liền vội vội vàng vàng chạy đến.

Tiếng chuông cửa vang lên, lúc Phong Sính đi tới, cửa lại truyền tới âm thanh keng keng cách cách.

Vừa mới mở cửa ra, Đường Ý giống như tựa như một trận gió tiến vào, "Chị!"

Cô tiến vào phòng ăn, lo lắng nhìn bốn phía nhìn xung quanh, liếc mắt liền thấy được Đường Duệ nằm ở trên sofa.

Đường Ý bước nhanh tới, ngồi xổm trước mặt Đường Duệ, nhìn thấy chị gái sắc mặt trắng bệch như tờ giấy trắng, môi cũng khô nứt tróc da, Đường Ý thậm chí cũng không dám chạm vào cô, "Chị, chị, chị rốt cuộc làm sao vậy?"

Đường Duệ miễn cưỡng cười mỉm, mắt khép lại, "Không có gì, ngã bệnh thôi."

Phong Sính dựa vào tường ở bên kia, bàn tay Đường Ý chạm vai Đường Duệ, sao lại cảm thấy sờ đến đâu cũng toàn là xương? "Chúng ta từ nhỏ cùng nhau lớn lên, chị đừng gạt em, không lừa được em, chị, sao chị lại tuyệt thực?"

Phong Sính cuối cùng cũng ở bên nói, "Cô ta theo dõi ba tôi, bị ông ấy phát hiện, sự tình phơi bày ra, chị em không chịu nổi".

Đường Ý còn tưởng rằng là chuyện gì, "Chị,nghĩ quẩn trong lòng có cái gì tốt? Cũng không phải chị sai, hơn nữa, sự việc kia không phải đã sớm điều tra ra sao?"

Đường Duệ nức nở, bỗng nhiên giơ cánh tay lên, đặt tay lên mi mắt, "Đường Đường, em không hiểu, trước đây, chị còn có thể lừa mình dối người, Triển Niên cũng sẽ có chỗ cố kỵ, nhưng bây giờ không giống nhau, nếu chị đã biết, hắn càng thêm không cần thiết, chị thật hối hận, chị tại sao muốn đâm thủng tầng cửa sổ này?"

"Chị, đừng nói tới những thứ này nữa", Đường Ý không ngừng vuốt ve lên xuống cánh tay Đường Duệ, tay cô chạm vào mặt Đường Duệ, "Ăn một chút gì nha, em làm cho chị."

"Chị ăn không vào".

"Chẳng lẽ chị muốn vì một tên đàn ông mà để mình sao? Dù không suy nghĩ cho mình, chị cũng phải nghĩ đến Gạo chứ", Đường Ý khoác áo choàng lên người chị gái, "Chị nằm nghỉ đi, em nấu cho chị chén cháo."

"Đường Đường, chuyện này, em đừng nói cho ba mẹ."

Đường Ý vỗ xuống tay nàng, đứng dậy bước nhanh đến phòng bếp.

Đem gạo vo sạch, Đường Ý cắt rau xanh, càng nghĩ càng giận, nhưng không cần có cách gì, Đường Duệ không chịu rời khỏi nơi này, nhất định cho đến ngày chết đói, còn muốn ăn một miếng cơm của Phong Gia.

Viền mắt Đường Ý không khỏi ẩm ướt, phía sau, đôi cánh tay vòng quanh hông cô, lồng ngực rộng lớn tiến sát đến "Nấu thêm một chén cho tôi".

Đường Ý nắm chặt con dao trong tay, "Tôi hiện tại chỉ có ý muốn chém người"

Phong Sính tay vẫn không buông ra, trái lại càng dùng sức thu hẹp khoảng cách, anh nhắm mắt, chôn mặt vào cần cổ cô, môi mỏng hôn lên động mạch của cô, "Đừng có tốt xấu chẳng phân biệt được, nếu như không phải là tôi gọi điện cho em, chị em sợ rằng đói chết tại đây, em cũng không biết?"

Nguy tình thử ái - Thánh YêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ