Chương 13

18.3K 915 22
                                    

Nhan Tiêu treo điện thoại, trên mặt đã không thể che dấu nét tươi cười. Nàng bắt tay sắp xếp lại văn kiện, để gọn một bên, sau đó đi đến phòng nghỉ của mình đem quần áo thay đổi. Thời điểm đi ra là một bộ dáng thanh thuần tiểu nữ sinh, lần trước nàng chính là như vầy đi gặp Lạc Tử Tịch, hiện tại rất nhiều người đều thích ngoạn tiểu tình tân, nàng phẫn một khuông một dạng như vậy, lần trước Lạc Tử Tịch vốn không nhận ra nàng. Vốn Nhan Tiêu muốn đổi một tạo hình mới, nhưng Lạc Tử Tịch hiện đang đợi nàng, đổi đi đổi lại còn phải tốn công một ít, hơn nữa nàng cũng không nghĩ sau này Lạc Tử Tịch nói nàng hay thay đổi, hỏi nàng người nào mới là chính nàng.

Nhan Tiêu lặng lẽ đẩy ra cửa phòng phục vụ nhìn tình huống bên trong một chút, trong phòng thực im lặng, Nhan Tiêu nhìn thấy được thân ảnh Lạc Tử Tịch, hẳn là do quá mệt mỏi, Lạc Tử Tịch ngồi trên ghế ngủ gục. Ngọn đèn chiếu lên mặt Lạc Tử Tịch, phóng ra một loại ôn nhu trầm tĩnh. Nhan Tiêu trên mặt tươi cười ôn hòa đi đến, không biết vì sao, nhìn Lạc Tử Tịch như thế trong lòng có một loại vui mừng thản nhiên cùng thư thái. Nhan Tiêu đột nhiên có ý tưởng rất muốn mỗi ngày đều có thể nhìn đến bộ dáng ngủ say của Lạc Tử Tịch. Sự tình này là nhất kiện phi thường tốt đẹp đi, Nhan Tiêu đáy lòng nói thầm.

Nhan Tiêu khinh thủ khinh cước tiêu sái bước vào gian phòng, khóa lại. Kéo một cái ghế nhỏ qua ngồi vào kế bên chân Lạc Tử Tịch, nhẹ nhàng tháo ra giày cao gót Lạc Tử Tịch, mỗi ngày đều phải mang giày cao như vậy, chắc mỏi chết đi? Nhan Tiêu đem chân Lạc Tử Tịch phóng lên trên đầu gối của mình, sau đó bắt đầu tìm kiếm huyệt vị đè xuống.

Lòng bàn chân một trận đau đớn làm cho Lạc Tử Tịch nháy mắt thanh tỉnh, tuy là đau nhưng ngay sau đó là một hồi truyền đến cảm giác thoải mái. Lạc Tử Tịch mở mắt, chống lại một đôi mắt sáng quắc dưới ngọn đèn hôn ám, ánh sáng ôn nhu hiện ra hình dáng quen thuộc, không có kinh ngạc, không có kinh diễm, chỉ có một cảm giác đặc biệt ấm áp, Lạc Tử Tịch vẫn cảm thấy thời điểm khi Nhan Tiêu không có khiêu khích cùng nàng ở chung một chỗ rất thoải mái. Cười khổ, vì cái gì cố tình nàng cùng Nhan Tiêu trong lúc đó lại là quan hệ thế này?

"Thế nào? Có thoải mái chút không?"

Động tác trên tay Nhan Tiêu cũng không đình chỉ, ấn ấn vào các huyệt đạo trên chân Lạc Tử Tịch, Lạc Tử Tịch hẳn là rất ít massage lòng bàn chân, nàng vừa chạm vào chân Lạc Tử Tịch liền biết.

"Ân, có chút đau, nhưng qua rồi cũng có chút thư thái. Nhan Tiêu, thủ pháp ngươi thật tốt."

Lạc Tử Tịch cười nhìn Nhan Tiêu, hưởng thụ Nhan Tiêu phục vụ, Nhan Tiêu vào khi nào thì nàng không biết, khi nào Nhan Tiêu bắt đầu giúp nàng massage nàng cũng không biết. Nàng nghĩ là Nhan Tiêu hôm nay không được phân ban, nhân viên tiếp tân đi mà quay lại nói nàng phải đợi một chút mới đến được, bất quá có khả năng là giống nhau đi. Tuy rằng nàng cũng không phải mệt mỏi mà đến massage, chẳng qua không hiểu vì sao chính là muốn gặp Nhan Tiêu, cho nên mới chờ đợi. Có lẽ là hoàn cảnh trong phòng cũng không tệ, có âm nhạc nhẹ nhàng, ngọn đèn nhu hòa cũng không làm chói mắt, điều hòa được mở, nàng ngồi trên ghế massage bất tri bất giác liền ngủ.

[BH-Edit-Hoàn] Mê điệp tình nhân chiến - Cẩm Tiêu Trúc HuyễnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ