Chương 82

11.6K 486 9
                                    

"Đến, ngoan , há miệng..."

Nhan Tiêu như hống hài tử ăn cơm, hống Lạc Tử Tịch há miệng ăn cơm. Nàng bây giờ toàn quyền phụ trách làm tay Lạc Tử Tịch. Hai tay Lạc Tử Tịch đều bị thương, bị băng bó cử động không tiện, Nhan Tiêu liền chăm sóc Lạc Tử Tịch, chuyện gì cũng không cho Lạc Tử Tịch làm.

Lạc Tử Tịch bất đắc dĩ nhìn Nhan Tiêu, há miệng ra để Nhan Tiêu đút cơm cho nàng. Mặc dù hai tay Nàng bị băng bó nhưng cũng không phải không thể cử động, càng là không phải tàn phế, có điều Nhan Tiêu lại sống chết không cho nàng động thủ. Giống như chuyện ăn uống, Nhan Tiêu càng tự mình đưa bát đưa nước, xem nàng giống như một hài tử không chịu ăn cơm mà chăm sóc. Nàng nàng nàng... Nàng ba mươi mấy tuổi, còn bị người ta xem là hài tử để chăm sóc, đừng như vậy nha, có được hay không? Có điều nói đi nói lại, Nhan Tiêu vô cùng tỉ mỉ chu đáo săn sóc, trong lòng nàng cũng đặc biệt ấm áp.

"Tiêu, thật ra ta có thể tự mình làm."

Lạc Tử Tịch nuốt xuống cơm trong miệng nói với Nhan Tiêu.

"Không muốn, lúc hai tay ngươi còn chưa thể tự do cử động, hai tay của ta chính là hai tay của ngươi, không cho thoái thác, không cho miễn cưỡng, ngươi phải ngoan ngoãn."

Nhan Tiêu bá đạo không đồng ý. Lạc Tử Tịch là bảo bối nàng luyến tiếc, lạc tử tịch mất một sợi tóc nàng cũng đau lòng, huống chi hiện tại hai tay đều bị băng bó, cử động không chút nào thuận tiện, nàng đương nhiên phải làm hai tay Lạc Tử Tịch.

"Bác sĩ cũng nói không có gì đáng lo, qua hai ngày sẽ tốt, đừng lo lắng có được hay không? Bây giờ đã không sao rồi, chuyện trong công ty còn rất nhiều, ngươi không cần mỗi thời mỗi khắc đều giúp đỡ ta, ta có thể tự chăm sóc tốt bản thân."

Lạc Tử Tịch nhấc tay bị băng bó lên vỗ mặt Nhan Tiêu. Nhan Tiêu thân thiết với nàng như vậy, từ khi trở về một tấc không rời nàng, nàng biết trong lòng Nhan Tiêu thật sự sợ hãi, sợ hãi nàng lại chịu một chút thương tổn nào.

Nhan Tiêu còn có chuyện công ty phải làm, tuy rằng âm mưu bên trong công ty đã loại trừ nhưng mà toàn bộ Nhan thị còn cần Nhan Tiêu chống đỡ, nàng không muốn Nhan Tiêu vì nàng mà phạm sai lầm: Bỏ mặc Nhan thị. Hơn nữa nàng ở trong đại trạch Nhan gia, cũng không có đi đâu, Nhan gia có người hầu, còn có Nhan gia gia Nhan nãi nãi, Nhan Tiêu hoàn toàn có thể yên tâm đi làm. Nhan Tiêu đối với nàng ngàn lần vạn lần không yên lòng, dường như nàng không xuất hiện trong tầm mắt Nhan Tiêu, Nhan Tiêu liền bất an như thế.

Thật ra lạc tử tịch cũng biết sở dĩ nhan tiêu như vậy là khẩn trương nàng, bởi vì nàng vẫn luôn tự trách, tự trách nàng không bảo hộ tốt mình. Lạc tử tịch vỗ về mặt nhan tiêu, trong lòng ấm áp cũng thật đau. Nàng không biết mình có bao nhiêu may mắn mới gặp được một người đem nàng phủng trong lòng bàn tay, đau xót nàng, thương yêu nàng.

"công ty một hai ngày không tới cũng không sau, nếu có chuyện người bên dưới sẽ điện thoại xin chỉ thị của ta, không cần đi công ty. Hơn nữa, ta tốn nhiều tiền như vậy mời bọn họ về để giúp ta làm việc, nếu như ta không ở đó mà làm không được, ta cho bọn họ ở lại làm gì? Ta đã nghĩ phải ở đây bảo hộ ngươi, ngươi muốn làm gì sẽ làm giúp ngươi, muốn thời thời khắc khắc đều nhìn thấy ngươi, để ngươi bình an ở trong ngực của ta."

[BH-Edit-Hoàn] Mê điệp tình nhân chiến - Cẩm Tiêu Trúc HuyễnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ