Editor: VIÊN NGỌC THÁNG 10 (oct_opal)
.
Truyện chỉ được đăng tải trên wattpad Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.
.
Sau khi Tô Mộc rời đi, Cố Noãn đã thay đổi thái độ trước đây của mình.
Cậu nhiệt tình hỏi Hàn Dương khi nào dọn ra ngoài, chuyển đi đâu, có bạn cùng phòng không? Biết chỗ ở của Hàn Dương không xa trường của mình, Cố Noãn vui vẻ chạy đến thư phòng nói với Quý Mạc rằng cậu muốn tiếp tục ở kí túc xá.
Lý do là "Thử sống độc lập không có gì không tốt."
Cố Noãn nhún nhảy ra khỏi thư phòng, còn kém khua chiêng gõ trống. Gương mặt tràn đầy vui sướng và ngóng trông một cuộc sống tương lai tốt đẹp.
Quý Mạc: "..."
Dì Từ: "..."
Tiểu Mạnh trong lòng lẩm bẩm, "Lật mặt còn nhanh hơn lật bánh tráng nữa."
Cố Noãn nói: "Sao chị lại nhìn em vậy? Anh sắp dọn ra ngoài rồi, tối nay tốt xấu gì cũng phải làm một bữa tiệc lớn để tiễn anh chứ!" Ai không biết còn tưởng rằng tình cảm giữa Cố Noãn và Hàn Dương không mấy tốt đẹp, cậu ước gì anh rời đi ngay lập tức.
Hàn Dương cũng rất ngạc nhiên trước sự khác thường của Cố Noãn, anh nghĩ rằng chuyện này mình còn phải làm tốt công tác tư tưởng với Cố Noãn. Có thể sẽ phải dỗ cậu rất lâu, có thể sẽ phải giúp Cố Noãn lau nước mắt, hoặc có thể Cố Noãn sẽ khóc trong vòng tay anh như khi còn nhỏ, ngang ngược không nói lý lẽ mà không cho anh đi.
Hàn Dương nghĩ Cố Noãn sẽ dính lấy anh, không thể sống nếu không có anh. Từ khi còn nhỏ cậu đã như thế.
Nhưng có thể Cố Noãn đã lớn rồi, chính anh mới là người không thể sống nếu không có Cố Noãn.
Loại trưởng thành này thiếu chút nữa làm cho người ta nghẹt thở, cách một bức tường trong trái tim của mình, Hàn Dương không ngừng thu chặt người lại. Nhưng sự "chấp nhận" dễ dàng của Cố Noãn khiến cho bức tường của anh đột ngột xuất hiện một vết nứt nhỏ.
"Không thể như vậy." Một giọng nói đột nhiên xuất hiện trong đầu anh, đang cảnh cáo anh.
Hàn Dương trầm mặc chốc lát, giây tiếp theo liền bị Cố Noãn kéo lại suy nghĩ, "Anh ơi, anh còn chưa nói cho em, anh sống một mình hay là có bạn cùng phòng?"
Hàn Dương nhìn đi chỗ khác, thu nạp tâm tư, khôi phục thái độ lúc trước, nhẹ giọng nói: "Anh sống một mình."
Cố Noãn nắm tay, mừng rỡ trong lòng! Haha! Trời cũng giúp mình!
(Truyện chỉ được đăng tải trên wattpad Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)
......
Ngày chuyển nhà của Hàn Dương được ấn định vào chiều thứ ba. Tình cờ hôm đó Cố Noãn không có lớp học nên đã xung phong giơ tay giúp đỡ.
Đáng tiếc Hàn Dương không có nhiều đồ nên không cần sự giúp đỡ của Cố Noãn.
Vì Cố Noãn có lớp học vào sáng thứ Hai, chú Trương cũng đã xin nghỉ phép vài ngày, cho nên Cố Noãn dự định chủ nhật sẽ trở lại trường.
BẠN ĐANG ĐỌC
[EDITED/ĐAM MỸ] DÂU TÂY BA BA PI
Short StoryTên gốc: Thảo Môi Ba Ba Thu (草莓啵啵啾) Tác giả: Nhất Đóa Tiểu Thông Hoa (一朵小葱花) Editor: Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal) Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, ABO, trúc mã tình duyên, ngọt sủng, hai bên thầm mến, thân thế thê thảm trầm mặc ít nói thâm tình A× đối n...