Chương 57: Anh ơi, em mua cho anh một chiếc xe nhé!

3.7K 274 11
                                    

Editor: VIÊN NGỌC THÁNG 10 (oct_opal)

.

Truyện chỉ được đăng tải trên wattpad Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.

.

Kỳ nghỉ đông của Cố Noãn đã kết thúc.

Học kỳ mới cậu phải học rất nhiều môn, bận đến không về nhà được, hai tuần nay cậu đều ở trong ký túc xá. Cũng may là bây giờ cậu ấy quen biết rất nhiều bạn, lâu lâu lại cùng nhau đến lớp, trò chuyện vui cười nên tâm tình cũng không quá tệ.

Điều duy nhất khiến Cố Noãn âu sầu là cậu và Hàn Dương không thể gặp nhau vì lịch trình mỗi người đều bận rộn. Đóng vai nam ba trong bộ phim này, ít nhất phải đến giữa tháng tư Hàn Dương mới hoàn thành phần diễn của mình.

Cố Noãn không khỏi cảm thấy buồn phiền, không khỏi nhớ thương Hàn Dương, mất mặt nhắn tin cho Hàn Dương.

Hàn Dương vẫn như trước, chỉ cần anh rảnh rỗi sẽ trả lời ngay.

Thỉnh thoảng, anh gọi lại cho Cố Noãn hoặc đơn giản là trò chuyện qua tin nhắn. Đôi khi là vài ba chuyện vụn vặt trên phim trường, đôi khi là chuyện cơm trưa của cả đoàn, rất đơn điệu và nhàm chán.

Cố Noãn cảm thấy thích thú, mỗi lần đều hy vọng Hàn Dương sẽ nói nhiều hơn.

Cho dù là chuyện cực kỳ nhỏ, chỉ cần liên quan đến Hàn Dương, cậu đều muốn biết. Mà ngày nào Hàn Dương ăn cơm sườn, cậu cũng sẽ đến căn tin gọi miếng sườn nhỏ, miễn cưỡng xem như ăn cùng Hàn Dương.

Kết quả là, cậu phát hiện mỗi ngày đoàn phim đều ăn cơm sườn.

Cố Noãn đỡ vai Tô Mộc, than thở: "Tớ sắp nôn, thật sự..."

Gần đây, Tô Mộc đang tiết kiệm tiền để mua quà sinh nhật cho Lương Hiệt, nuốt nước bọt: "Tớ thực sự không hiểu những người có tiền như cậu, không thích ăn còn cố làm gì? Lãng phí không tốt."

Cố Noãn đẩy mâm thức ăn về phía trước.

Tô Mộc giơ ngón tay cái lên: "Tớ thích nhất mấy người có tiền giống cậu, không thích ăn cũng không sao, chia sẻ với nhau cũng tốt." Y giúp Cố Noãn giải miếng sườn nhỏ trên đĩa, thỏa mãn khen ngợi: "Không hổ là sườn non của căn tin Đại học C, tuyệt. Mùi vị này, có căn tin nào trong thành phố có thể so được chứ?"

Cố Noãn nói, "Món sườn non trong căn tin của công ty chúng ta cũng rất ngon. Lần sau tớ đưa cậu đến đó."

"Tớ ăn rồi, mẹ tớ thường xuyên mang về nhà cho tớ." Tô Mộc lau miệng, "Sinh nhật cậu sắp đến rồi, năm nay cậu muốn thứ gì?"

(Truyện chỉ được đăng tải trên wattpad Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)

"Không phải cậu đang tiết kiệm tiền mua quà cho Lương Hiệt sao? Nếu mua cho tớ nữa thì đến cải xanh cậu cũng ăn không nổi." Cố Noãn nhìn mâm thức ăn toàn rau của Tô Mộc, lắc đầu.

Tô Mộc nhướng mày: "Đừng coi thường tớ. Tớ còn đi làm thêm đó, quà tặng hai người một cái cũng không thể thiếu."

Cố Noãn cảm phục sự nhiệt tình của Tô Mộc, đứng dậy đi đến bên quầy thức ăn mua một phần cá nấu canh chua cho Tô Mộc toàn ăn rau gầy đi trông thấy. Khi thanh toán tiền, Cố Noãn nhận được một tin nhắn từ Hàn Dương.

[EDITED/ĐAM MỸ] DÂU TÂY BA BA PINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ