kể từ sau hôm đó, Châu Kha Vũ cũng không hề nhắc về nụ hôn kia. Doãn Hạo Vũ thì mỗi lần nhớ đến đều thấy xấu hổ, sao có thể dám chủ động hỏi hắn cơ chứ.
nhưng không hỏi không có nghĩa là không suy nghĩ.
dù sao đó cũng là nụ hôn đầu của Doãn Hạo Vũ, mà hắn cũng chính là mối tình đầu của cậu trong suốt gần hai mươi năm trời. làm sao có thể không bối rối.
mà càng bối rối lại càng khó chịu. cõi lòng cậu giờ đây như một cuộn len với phần dây đã được thả ra từ trước, nhưng không cách nào đan lại thành một món đồ hoàn chỉnh mà lại rối thành một cục, nghĩ tới là không ổn, nghĩ tới là lại chỉ thấy đau lòng.
tình cảm của Châu Kha Vũ không phải cậu không cảm nhận được. hắn làm từng ấy việc cho cậu, cậu đều có thể nhìn thấy rất rõ ràng, trái tim cũng bởi vì sự dịu dàng ấy mà dần được ủ ấm trong tình yêu thương.
nhưng bởi vì vẫn chưa có lời nói ra chắc chắn, cậu nào dám tự tiện phỏng đoán tình cảm của hắn.
suy cho cùng thì, điều mà cậu vẫn luôn chờ đợi, chỉ là câu nói "anh thích em" mà thôi.
mấy hôm nay Châu Kha Vũ vẫn quan tâm, hỏi han cậu, gọi điện thoại thì câu đầu tiên lúc nào cũng sẽ hỏi cậu đã ăn gì chưa, hôm nay đi làm có mệt không, rồi sẽ cười rất dịu dàng mà nói với cậu rằng sẽ tranh thủ thời gian sang đón cậu đi chơi.
Doãn Hạo Vũ làm người mẫu đã nhiều năm, cũng đã trải qua vô số chuyện, thế nhưng lòng dũng cảm lẫn sự tự tin của cậu vào lúc này lại như tụt về con số không. cậu cũng không rõ bản thân đã thở dài bao nhiêu lần kể từ ngày hôm ấy nữa.
có lẽ là do bởi vì đối phương là người cậu đặt trong lòng mà thương mà nhớ, nên dù có như thế nào cũng sẽ không suy nghĩ rõ ràng được.
đêm nay lại có tiệc tối, Doãn Hạo Vũ được mời đến với vị trí khách mời đặc biệt. cậu cũng nghe được rằng Châu Kha Vũ sẽ đến với vai trò là đối tác quan trọng của chủ nhân bữa tiệc.
chạy trời không khỏi nắng, trốn cách mấy cũng đâu trốn được cả đời đâu.
Doãn Hạo Vũ đã chuẩn bị sẵn tinh thần cho việc sẽ mặt đối mặt với Châu Kha Vũ trong tối hôm nay. dù cậu cũng không chắc bản thân có thể giữ nổi bình tĩnh để nói chuyện với hắn hay không.
đành để chuyện tới đâu thì hay tới đó vậy.
cậu đến bữa tiệc sớm hơn Châu Kha Vũ tầm hai mươi phút. lúc đang đứng nói chuyện cùng người quen, cậu nghe được tiếng xì xào vang lên, tiếp theo đó là giọng nói mang vẻ phấn khích của những cô gái có mặt trong bữa tiệc.
Châu Kha Vũ đã đến rồi.
Doãn Hạo Vũ siết chặt ly rượu trong tay, nhìn về hướng hắn đang đi vào từ cửa lớn. còn chưa kịp nghĩ xem có nên chủ động tiến đến chào hỏi hay không, thì đã thấy một nhóm người đi đến vây xung quanh hắn.
Châu Kha Vũ vẫn giữ dáng vẻ lịch sự và nụ cười khách sáo tiếp chuyện với mọi người. Doãn Hạo Vũ đứng cách đó không xa còn có thể dễ dàng nghe được tiếng cười truyền đến bên tai, không biết là đang nói chuyện gì mà lại vui vẻ như vậy.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Song Vũ Điện Đài] can i call you baby?
Fanfic"can i call you baby?" -- OOC, thiết lập tuổi tác của nhân vật có sự khác biệt với đời thực. nội dung fic hoàn toàn thuộc về trí tưởng tượng của tác giả, tuyệt đối không áp vào người thật. có yếu tố 18+ ở một vài chương, cần cân nhắc trước khi đọc.