Châu Kha Vũ gỡ kính mắt xuống đặt lên bàn, khẽ day day huyệt thái dương đau nhức. hắn đã nhìn màn hình máy tính liên tục hơn ba tiếng đồng hồ, chỉ vì cuộc họp gấp mà phải bỏ dở cả bữa tối với người yêu.
hai mắt có chút đau nhức, Châu Kha Vũ chỉ vừa nhắm hờ mắt lại thì nghe thấy tiếng gõ cửa, tiếp đó là tiếng cánh cửa được mở ra rất nhẹ nhàng, giống như người mở cửa sợ sẽ làm ảnh hưởng đến người trong phòng vậy.
Châu Kha Vũ khẽ mở mắt ra. đôi mắt vì đã phải nhìn máy tính quá lâu nên giờ đây nhìn đâu cũng thấy chỗ lóe sáng chỗ không, nhưng hắn có thể nhận ra hình dáng quen thuộc của người yêu nhỏ.
là Doãn Hạo Vũ.
trên tay cậu đang cầm một chiếc khay, càng đến gần bàn làm việc thì mùi thơm của thức ăn lại càng rõ ràng hơn, cũng đánh thức chiếc bụng đói meo của Châu Kha Vũ. Doãn Hạo Vũ nhẹ nhàng đặt khay lên bàn, trên khay có một đĩa mì ý nóng hổi, một phần salad ăn kèm với mì và một ly nước ép trái cây.
sau đó cậu ngoan ngoãn đi đến phía sau Châu Kha Vũ, đặt lên vai hắn, vừa nói vừa xoa bóp vai cho hắn.
"ban nãy chú không ăn nhiều, em sợ chú đói nên làm thêm ít đồ ăn."
Châu Kha Vũ tất nhiên rất hưởng thụ sự chăm sóc này của người yêu. hắn vươn tay ra sau đặt lên mu bàn tay của Doãn Hạo Vũ, xoa từng vòng khẽ khàng rồi mới dịu giọng hỏi.
"chưa ngủ sao?"
cậu cũng thuận thế cúi người xuống ôm cổ Châu Kha Vũ, vùi mặt vào hõm vai hắn rồi dụi vài cái. giọng nói cũng trở nên mềm mại hơn rất nhiều, dường như còn mang theo ý tứ làm nũng.
"dạ chưa."
"sao thế?"
"không có chú, em không ngủ được."
nói xong vòng tay đang đặt trên cổ Châu Kha Vũ còn siết lại một cái, rồi rất nhanh thả ra.
Châu Kha Vũ nghe thế thì bật cười thành tiếng. hắn xoay ghế lại để bản thân đối diện với Doãn Hạo Vũ, sau đó kéo cậu ngồi lên đùi mình. hai chân cậu mở ra ép ở hai bên đùi hắn, duy chỉ có mái đầu bù xù vẫn đặt trên đầu vai hắn không hề có ý muốn rời đi. Châu Kha Vũ cũng rất cưng chiều xoa tóc cậu thật khẽ.
"sao hôm nay lại làm nũng với anh thế này?"
"chú đi công tác một tuần rồi. về đến nhà còn phải làm việc cả đêm."
"nhớ anh?"
Doãn Hạo Vũ cuối cùng cũng chịu ngẩng lên khỏi hõm vai hắn. cậu ngồi thẳng người dậy, nhìn chăm chú vào khuôn mặt bạn trai lớn nhà mình, cái người mà bỏ cậu đi biền biệt suốt một tuần lễ, cuối cùng thì không nhịn được mà rướn người đến hôn lên chóp mũi của hắn một cái.
"nhớ."
"em nhớ chú lắm luôn á."
nếu nói định lực của con người được định ở mức là một trăm, thì bất cứ khi nào Châu Kha Vũ ở bên cạnh Doãn Hạo Vũ, chỉ số đó sẽ tuột về âm vô cùng.
ừ thì, hắn mê Doãn Hạo Vũ như điếu đổ ấy mà.
đáng lẽ ra người được dỗ phải là Doãn Hạo Vũ mới đúng. ấy vậy mà cậu lại kìm không được mà hôn hắn, đôi môi cậu dời từ chóp mũi lùi dần xuống khóe miệng của Châu Kha Vũ, còn cố ý nấn ná tại nơi đó rất lâu không chịu rời đi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Song Vũ Điện Đài] can i call you baby?
Fanfic"can i call you baby?" -- OOC, thiết lập tuổi tác của nhân vật có sự khác biệt với đời thực. nội dung fic hoàn toàn thuộc về trí tưởng tượng của tác giả, tuyệt đối không áp vào người thật. có yếu tố 18+ ở một vài chương, cần cân nhắc trước khi đọc.