#19: Mày đừng buồn

2.3K 490 79
                                    

Rindou hớn hở, trên tay cầm hai hộp pudding và một cây nến đi tìm Amatera.

Từ mồm Ran, Rindou biết được sinh nhật Amatera là vào ngày hôm nay thế nên để cảm ơn anh trai, cậu ta đã chôm một hộp pudding của anh đi làm quà cho con bạn mình.

Món quà nghe thì có vẻ không to tát lắm nhưng quan trọng thì vẫn là tấm lòng.

Thật ra tấm lòng hay không không quan trọng nhưng nếu Amatera không nhận quà, Rindou sẽ bẻ chân của nó.

Nhưng sáng nay cậu ta không thấy con bạn mình đi học. Nhìn tới nhìn lui một hồi, Rindou đành đánh liều đi hỏi cô giáo.

" Cô ơi... "

Cậu ta kéo góc áo cô giáo, ánh mắt lấm lét nhìn cô, cô chủ nhiệm quay lại nhìn cậu ta rồi nở một nụ cười hiền từ.

Trên đời này Rindou rén nhất là hai thứ, đó là cái tay của Amatera và nụ cười của cô giáo.

Cái tay của Amatera từng đánh cậu ta tới khóc tu tu rồi méc anh Ran, còn nụ cười cô giáo mà xuất hiện y như rằng sau đó vài phút cậu ta sẽ bị phạt đứng úp mặt vào tường.

" Sao thế, Rindou? "

" Con đần- bạn Amatera hôm nay không đi học hả cô? "

Cô giáo: " ... "

Hình như cô giáo vừa nghe thằng học trò cưng chuyên đánh nhau, gây sự khắp nơi của mình gọi bạn Amatera là con đần...

Cô giáo đột nhiên để ý đến hai hộp pudding đang được dấu sau lưng Rindou, này là muốn tìm bạn để chia đồ ăn hả?

Bọn nhỏ nay đáng yêu thế!

Tất nhiên là cô giáo vẫn chưa biết ý định bẻ chân Amatera của Rindou.

Cô giáo ngồi thụp xuống ngang tầm Rindou rồi nhẹ nhàng đưa tay lên xoa đầu cậu.

" Hôm nay nhà bạn Amatera có chuyện nên anh trai bạn ấy đã xin cô cho bạn nghỉ một bữa! "

" Nếu Rindou muốn thì khi tan học con có thể xin anh trai đến nhà bạn chơi nhé, bạn Amatera sẽ vui lắm đấy! "

Nhìn Rindou len lén đưa mắt nhìn mình, hai má cậu ta phiếm hồng khiến cô giáo không nhịn được mà phải phì cười.

.

Tan học, Rindou thế mà thật sự cầm hai hộp pudding rồi cong đít lên đạp xe tới nhà Amatera, cậu ta vừa đạp xe vừa lầm bầm chửi rủa tại sao nhà Amatera lại xa đến thế.

Cậu ta đạp đến gồng cơ đí thít cơ mông, đến muốn rụng hai cái chân mới tới được nhà con bạn mình. Đã thế khi bấm chuông, gọi nó mà nó còn không thèm ra, để thằng chả anh thứ mặt mày hậm hực ra mở cửa.

" Nó ở trong phòng đấy, ông chú hai mốt của nó bị đánh cứu được nhưng sống thực vật, mày lên đó khuyên nó được thì lên. "

Haruchiyo rõ ràng chẳng có mấy thiện cảm với Rindou nhưng có lẽ hai đứa nhỏ cùng tuổi sẽ dễ nói chuyện với nhau hơn là với cậu ta và đám ông chú.

Nhìn theo hướng tay Haruchiyo chỉ, Rindou mới dẫm chân đi lên phòng. Gen nhà Akashi tốt thì khỏi nói, toàn trai xinh gái đẹp nhưng dù đẹp đến đâu thì Rindou nhìn Haruchiyo cũng chẳng thuận mắt.

[ Tokyo Revengers ] Baby, Boo!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ