Chap 1

1.3K 42 3
                                    

Một tuần trôi qua ngày học chính thức cuối cùng cũng đã đến. Nhật An đang đi vào lớp thì bị hắn cùng với bọn đàn em kéo cậu ra sân sau của trường

"Các cậu làm gì vậy. Bỏ tôi ra" Cậu vùng vẫy cố gắng thoát khỏi hai tên đang giữ chặt hai tay và hai chân mình

"Mau trả lại cuốn sách đó cho tôi"

"Trả hả. Nè trả nè...trả nè". Vừa nói hắn vừa thẳng hay xé từng trang sách ném thẳng vào mặt cậu, cho đến khi cuốn sách chỉ còn lại bìa mới kêu đàn em thả Nhật An ra. Cả đám Vũ Phong quay lưng đi cười chế giễu. Nhật An nhặt lại từng trang sách đã bị xé đi, vừa nhặt cậu vừa kiềm lòng không được mà rơi nước mắt. Cậu đã phải dành dụm 5 tháng tiền lương mới có thể mua được vậy mà mới được đọc hơn nửa quyển đã bị hắn xé te tua như thế này. Cậu tức giận chạy lại nắm áo Vũ Phong. "Cậu mau đền cho tôi"

"Bỏ ra. Có quyển sách rẻ tiền thôi mà cũng làm quá lên cho được". Hắn đẩy cậu té xuống đất, quát

Rẻ tiền ư? Đúng là đối với hắn thì rẻ thật. Nhưng đối với cậu nó là một số tiền rất lớn, cậu đã phải tích góp rất lâu, nhịn ăn, nhịn mặc mới có thể mua được. Mà giờ đây chỉ còn xót lại những mẫu giấy vụn.

Cậu đau lòng gom lại hết tất cả vào cặp. Cậu phải nhanh chóng vào lớp và còn ôn bài nữa. Hôm nay lớp của cậu có bài kiểm tra chất lượng đầu năm môn Toán.

Trong giờ kiểm tra.........

"Dạ thưa thầy bạn Vũ Phong gian lận ạ". Cả lớp đồng loạt hướng mắt về Nhật An

Thầy giáo bước xuống thấy tấm tài liệu đăng nằm chẽm chệ trên bàn hắn thì lớn tiếng quát:" Vũ Phong nộp bài. Em không cần làm nữa. Bài kiẻm tra lần này tôi cho em 0đ. Em hãy tự suy nghĩ về hành vi này của mình đi".

Cả lớp đều hướng mắt nhìn về Nhật An một lúc, rồi cũng quay lại tiếp tục hoàn thành bài kiểm tra của mình.

"Hazzzzz.......Nhật An ơi. Sao cậu gan vậy. Hắn làm gì thì kệ hắn đi. Hắn thế nào cũng không bỏ qua chuyện lần này đâu. Cậu phải thật cẩn thận đó nhe". Người bạn ngồi cùng bạn với cậu quay sang nhắc nhở.

" Tớ biết nhưng mà tớ thấy hắn như vậy rất ngứa mắt"

_________________

Sáng hôm sau khi Nhật An vừa bước vào lớp đã thấy ánh mắt của mọi người nhìn mình rất kì lạ. Cậu đang suy nghĩ thì vai cậu bị ai đó ôm vào, kéo cậu lại

"Bung đi rồi nhập hội chị em"

"Diễn quá là diễn"

"Nào, đánh son không? Lại đây tao đánh cho hahahaha..."

"Ê bê đê lại đây. Ờ mà sao dám lại. Chắc sợ lại gần quá chịu không nổi "

" Hên quá tụi bây ơi. Cũng hên tao chưa đi vệ sinh chung với nó lần nào. Hên thiệt chứ"

Nhật An bất động tại chỗ. Chuyện cậu là gay, chỉ thích con trai chỉ có một mình anh Hai cậu biết, mà sao giờ đây........Cậu nhìn xung quanh, toàn là những cử chỉ, những hành động, những lời trêu ghẹo, miệt thị, khinh rẻ mình. Vũ Phong quăng cuốn nhật ký cùng với những tấm hình cậu ôm ấp đàn ông lên bàn cậu.

Anh Yêu Em!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ