3. Nơi lưu giữ những đau khổ

1.3K 180 3
                                    

Cuộc chơi nào mà chẳng có hồi kết, niềm vui cũng đâu phải sẽ kéo dài mãi mãi.

Sau hơn nửa ngày cả đám cùng chăm sóc Kazutora và khám phá mọi ngóc ngách trong nhà anh ( tất nhiên trừ phòng mẹ anh ) thì đã đến lúc nên trở về nơi thân thuộc của mỗi người.

Kazutora muốn níu những người bạn kia ở lại nhưng họ bây giờ vẫn chỉ là những đứa trẻ được quản thúc bởi phụ huynh, anh biết mình không nên vì sự ích kỉ này mà làm ảnh hưởng đến những người bạn của mình.

Kazutora tiễn tất cả ở trước cửa nhà, trong lòng anh vẫn rất muốn đưa bàn tay nhỏ bé của mình túm lấy áo họ không cho bất kì ai rời khỏi đây. Kazutora cúi thấp người để không lộ khuôn mặt buồn bã, làm những người bạn tốt của anh phải lo lắng nữa.

Trước khi bước qua cánh cửa to lớn phía trước, Mikey còn ngoảnh mặt lại, nhìn người đang đờ đẫn đứng phía sau lưng khiến cậu không nỡ rời xa bé Hổ con này. Cậu xoay ngược bước chân đi về phía Hổ nhỏ xoa xoa mái tóc của anh an ủi:

      - Bọn tao sẽ không bao giờ bỏ mày nên cứ yên tâm dưỡng bệnh đến khi mày khỏe lại, chúng ta sẽ đi ra biển chơi cùng nhau nhé?

Những câu lời quan tâm dịu dàng này đã trấn an tinh thần lo lắng của Kazutora. Kazutora vui vẻ tạm biệt Mikey và còn không quên nhắc nhở cậu phải đưa anh đi biển sau khi khỏi ốm.

Chờ người kia đã đi xa, Kazutora mới bắt đầu hoảng loạn, hét lên dòng chữ to tướng kín cả trang manga ( ai biết gì đâu )

       - CHUYỆN GÌ ĐANG XẢY RA VẬY???

Anh bắt đầu lẩm bẩm hàng vạn câu hỏi vì sao, trong lúc anh đang đi qua đi lại trong nhà thì anh... nhỡ đâm vào tường và như một phép màu anh ngất ngay tại chỗ ( xem phim Ấn Độ nhiều sẽ không thấy lạ với tình tiết này )

Sau khi đâm vào bé tường tội nghiệp, Kazutora ý thức được mình đang bất tỉnh nhưng trước mắt anh ngay lúc này này là một tiệm sửa xe mô tô. Lúc đầu anh vẫn hơi nhướng mày khó hiểu nhưng sau khi anh hướng mắt nhìn kĩ vào bên trong tiệm, Kazutora lập tức ngã bịch xuống nền đất, 2 bàn tay nắm chặt miệng để không kêu lên những tiếng thất thanh, anh hoảng sợ cực độ vì bên trong không ai khác chính là Shinichiro đang nằm trên vũng máu.

Kazutora nhắm chặt mắt của mình lại như một cách giúp bản thân bình tĩnh lại. Sau một lúc anh mới dám mở lại đôi con ngươi màu hổ phách của mình. Kì lạ thay, không gian xung quanh anh giờ không còn ở trước cửa hàng sửa xe mà lại là một bãi phế liệu với 2 nhóm người mặc áo đen và trắng đang lao vào đánh nhau.

Anh đứng giữa thẫn thờ giữa dòng người hỗn tạp, đứng ở đó nhìn ngó xung quanh, chợt anh nhận ra điều gì đó. Kazutora vội vàng chạy đến chỗ toà tháp xe ô tô với từng tầng, từng lớp xe ô tô xếp chồng lên nhau. Khó khăn lắm anh mới chen qua được chỗ đám người đông đúc, còn cánh tay vẫn đang bị mắc kẹt bên trong, anh cố gắng lôi nó ra nhưng lực quán tính khiến anh ngã nhào về đằng sau. Kazutora vừa kịp ngẩng mặt lên định tiếp tục chạy về phía trước thì đập ngay vào mắt anh lại là cảnh tượng Baji đang tự đâm con dao sắc nhọn vào bụng mình, lạnh lẽo nhếch khoé miệng lên cười với anh. Kazutora hoảng loạn quỳ xuống hét lên đầy đau đớn, hàng nước mắt cứ thế tuôn ra không ngừng.

[AllKazutora] sự đền bù của kẻ tội đồNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ