Năm này nối tiếp năm khác, thời gian trôi qua nhanh thật, được ở bên 5 người bạn thân đối với Kazutora là khoảng thời gian anh cảm thấy hạnh phúc từ tận đáy lòng khi được một lần nữa gặp lại những người bạn của mình mà không cần giữ khư khư cái cảm giác tội lỗi như trước kia. Chỉ một điều đơn giản là được nhìn thấy nụ cười trên môi họ cũng đã giúp Kazutora mãn nguyện.
Nhưng những ngày tháng êm đềm ấy cũng không thể kéo dài được lâu.
Khi ở trước mặt họ, anh vui tươi cười nói với lũ bạn của mình như không có gì nhưng khi chỉ ở một mình, anh mới dám thể hiện sự lo lắng của mình ra bên ngoài.
Anh toát vã mồ hôi, ngấu nghiến đầu ngón tay đến bật máu nhưng Kazutora không quan tâm đến việc bản thân đang bị thương mà chỉ lặng yên ngẫm nghĩ đăm chiêu.
Kazutora lo lắng như vậy là vì sắp đến sinh nhật Mikey- người anh ngưỡng mộ nhất. Anh biết ngày hôm đó mình sẽ gây ra chuyện gì nên anh đã định né tránh cái tình huống đấy sẽ tiếp diễn lại một lần nữa nhưng người chỉ dẫn của anh lại nghiêm nghị bắt anh phải đi cướp xe mô tô mặc cho anh vẫn xin tha thiết, khóc lóc ăn vạ các kiểu
- Tôi đã nói là không rồi mà! Tình tiết đó rất quan trọng, anh không thể lược bỏ, anh phải đi cướp xe mô tô của Shinichorou, đừng nhõng nhẽo nữa và cút ra khỏi đây đi!!
Đối diện trước những lời quắt mắng gay gắt của người kia, anh chỉ biết lủi thui cố nhịn nước mắt mà đi ra khỏi tâm trí của mình.
Thấy bóng dáng Kazutora đã đi, tinh linh mèo (*) chỉ biết thờ dài mong con Hổ nhỏ kia sẽ tinh tế một chút và phát hiện ra lỗ hổng trong tình tiết bắt buộc này.
(*) tinh linh mèo cũng giống như hệ thống hướng dẫn mình hoàn thành nhiệm vụ trong game đó=3 chi tiết có thể xem lại chương 4, mình thêm nhân vật phụ vào vì mình nghĩ nếu Tora cưng quay về quá khứ thấy những người mình từng gây tổn thương giờ lại cười đùa với mình sẽ khủng hoảng tinh thần mất=( nên mới thêm vào
Khi tỉnh dậy sau một hồi nghe những quát mắng của tinh linh mèo, anh đã không giữ được nước mắt mà để nó tuôn rơi, anh tự trách mình vô dụng:
- Mình phải làm sao mới cứu được Shinichirou đây, làm sao cứu được tương lai của mọi người đây, lẽ ra ông trời không nên để mình sống lại mà...
Dằn vặt bản thân chưa đủ thì tiếng chuông cửa đã đánh thức anh ra khỏi cơn mụ mị. Kazutora giật mình chạy vội ra mở cửa mà quên mất phải lau đi khuôn mặt đang lấm lem nước mắt kia:
- Ra liền! ... Takashi, mày đến đây làm gì?
Đang tính nói thẳng lí do đến nhưng nhìn con Hổ nhỏ của mình hình như vừa khóc. Mitsuya vội bắt lấy cánh tay nhỏ bé kia hỏi cho rõ:
- Tao có chuyện... mày vừa khóc? Sao lại khóc? Mày gặp chuyện gì? Nói cho tao đi, tao sẽ giúp mày
- Không có gì đâu.
Anh khó xử chỉ biết trả lời qua loa với từng đợt câu hỏi của Mitsuya tấn công anh liên tục như vậy. Nhưng nhờ những câu hỏi này anh đã cảm thấy bình tĩnh hơn, tuy hơi ích kỉ nhưng anh lại thích Mitsuya quan tâm, lo lắng cho anh như vậy.
BẠN ĐANG ĐỌC
[AllKazutora] sự đền bù của kẻ tội đồ
Teen FictionSau khi nghe tin Mikey chết, Kazutora đã rơi vào hố sâu tuyệt vọng, anh quyết định sẽ kết thúc cuộc đời này, nhưng ông trời đâu muốn anh chết, Kazutora đã được quay trở về quá khứ để thay đổi những lỗi lầm của bản thân, nhưng cũng gặp nhiều cản trở...