9. Bó hoa của thần tình yêu

745 126 9
                                    

Trong toà nhà đổ nát, tưởng như chỉ còn lại một vài bức tường mỏng manh đang cố chống đỡ cho qua những ngày mùa đông lạnh giá này, những làn gió thổi vi vút vào tận bên trong, lạnh lẽo vô cùng. Ấy thế mà ở một nơi như vậy lại có tiếng nói chuyện của hai đứa trẻ:

- Baji, tao muốn mày đi cùng Kazutora vừa để theo dõi, vừa để bảo vệ nó, nhưng giờ nó lại nằm trong bệnh viện, mày giải thích như thế nào đây?

- Kazutora đáng lẽ đã an toàn... nhưng...

Baji ngập ngừng không biết nên giải thích về sự hiện diện của người con trai tóc trắng đã khiến Hổ nhỏ của cậu phải nằm viện như thế nào cho người kia hiểu.

- Mau giải thích cho tao đi, Baji.

Dường như cậu bé kia không thể có đủ kiên nhẫn để chờ câu trả lời của Baji được nữa. Cậu hối thúc Baji bằng chất giọng lạnh như băng ấy khiến Baji giật mình, vội trả lời:

- Khi Kazutora đã cứu được Shinichirou thì... thì có một người, à không, giống một linh hồn, nhưng vẫn là con người, nói chung tên đấy biết Kazutora sẽ làm mọi cách để cứu anh ấy nên đã cố tình giơ chiếc kìm ở trên đầu Shinichirou... và... Kazutora nhập viện...

Ngừng lại một chút, Baji bỗng nhớ được hình dáng của người con trai tối hôm qua, cậu nói tiếp:

- À, tên đấy có mái tóc ngắn, màu trắng... nhưng... có một điểm kì lạ...

- Kì lạ?

- Hắn... có khuôn mặt giống hệt mày... Mikey.

Một luồng gió nhẹ phả qua khuôn mặt không chút cảm xúc của anh. Ngoài mặt Mikey không giao động trước sự bất thường ấy nhưng trong tâm trí, anh đang tự thắc mắc với bản thân "một Mikey nữa sao... sao có thể thế được... Chính mình là người đã làm cho Kazutora bị thương sao... liệu mình có thực sự là Sano Manjirou không?"

-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-

Sau một ngày nằm bất tỉnh trên giường bệnh, giờ cả cơ thể của Kazutora như tê liệt. Anh muốn đứng dậy tự mình xác thực xem Shinichirou còn sống không nhưng hoàn cảnh hiện tại của anh không cho phép. Đến việc nhấc bàn tay lên cũng là một việc vô cùng khó khăn với anh rồi. Giờ anh chỉ cầu cho có ai đó đến thăm mình để hỏi thôi.

Ông trời thật không phụ lòng người tốt, vừa dứt lời cầu trong tâm trí thì Draken ngay lập tức xuất hiện. Khoẳng khắc khi Draken vừa mở cửa, trong mắt anh như vừa có một vị thần đang tỏa ánh sáng đang bước về phía mình.

Draken đến thăm anh chắc chắn không thể thiếu hoa và một rổ đầu ặp hoa quả tươi. Nếu mang hoa quả đến cho Kazutora ăn thì anh có thể hiểu nhưng ruốt cuộc mang hoa đến để làm gì? Anh nhìn bó hoa trên tay Draken mà lòng thầm tự hỏi: " Nó mang hoa đến làm gì vậy? Mình đâu phải thiếu nữ đâu mà cần ngắm hoa"

Chờ Draken ngồi xuống một chiếc ghế gần đó, anh mới dám hỏi:

- Ờm... Draken

- Sao vậy? Thấy không khỏe à?

- Không... chỉ là mày mang hoa quả đến cho tao ăn thì tao biết... nhưng mang bó hoa này đến làm gì?

[AllKazutora] sự đền bù của kẻ tội đồNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ