NGOẠI TRUYỆN 2

984 69 16
                                    

Chương này xảy ra sau khi mạch truyện chính kết thúc.

***

Tại nơi đã từng là Tổng hành dinh hội diệt quỷ, những trụ cột và các thành viên từng thuộc sát quỷ đoàn đang nhậu nhẹt linh đình. Đã rất lâu rồi, mọi thứ mới nhộn nhịp thế này. Sau trận chiến cuối cùng, đa phần các thợ săn quỷ đã rửa tay gác kiếm, chỉ còn một vài kiếm sĩ tiếp tục công việc của mình, tiêu diệt những con quỷ còn lại để dọn sạch những tàn dư và hậu quả mà tên chúa quỷ đã để lại.

" Này Tomioka!! đó là phần của tôi! "  Sanemi bực tức túm lấy áo của Gyuu, tay chỉ về phía đĩa thịt trống không. 

" Shinazugawa - san à, không sao đâu còn nhiều mà. " Cô cười cười. Sanemi hừ một tiếng, ngồi phịch xuống, nhưng trông vẫn còn đang cay cú lắm. Hôm nay thật tiếc lại thiếu mất Zenitsu. Cậu đã gửi thư xin phép không đến chung vui cùng mọi người vì bận chút chuyện, nhưng đúng thật là thiếu mất Agatsuma thì bữa tiệc cũng kém vui đi mấy phần. 

" Tôi xin phép xuống lấy sake và chút đồ nhắm. Vì cũng khá lâu rồi chúng ta mới có dịp như thế này, nên tôi đã chuẩn bị  nhiều đồ, với lại còn của Uzui - san đem đến nữa, nên mọi người cứ tự nhiên nhé. " Cô đứng dậy, rồi đi ra khỏi phòng. Bỗng nhiên cô nghe thấy tiếng Kanao gọi với theo. 

" Yuuki - san. " 

" Kanao - san? Có chuyện gì sao? "

" Để em giúp chị. "

" Cảm ơn em nhiều, làm phiền em quá. "

Cả hai đi dọc theo hành lang vốn đã vô cùng quen thuộc. Đến nhà bếp, cô lôi trong tủ ra bình sake, và lấy ra một ít Shiokara. Cô cũng tranh thủ làm thêm vài món sashimi. Cả hai người trò truyện rất vui vẻ. Cô luôn cứ nghĩ Kanao là một người khó gần, vì bản thân cô cũng ít có dịp trò chuyện thường xuyên với Tsuyuri, nhưng ai mà biết em ấy lại dễ chịu và thân thiện đến bất ngờ. 

" Yuuki - san, chị thật sự rất yêu quý nơi này nhỉ? " 

" Ừm, vì đây là nơi duy nhất còn lại mà chị có thể gọi là " nhà  " - Cô cười, nhưng trong mắt của Kanao, nó thật đau đớn.

" Em xin lỗi. "

" Haha, không sao đâu, em đem hai đĩa này lên trước giúp chị nhé. Lát chị sẽ đem sake lên. "  Sau khi Kanao đi khỏi, cô tiếp tục làm thêm một ít đồ ăn nữa. Tiếng " cạch, cạch " cứ đều đặn liên tiếp nhau được một lúc thì dừng lại. Giữa cái không gian đêm đông tĩnh mịch, một tiếng thở dài não nề vang lên.

Kanao mở cửa phòng ra, cô cẩn thận để hai đĩa sashimi và Shiokara lên bàn. Inosuke đã nằm lăn ra từ lúc nào, cậu quơ tay qua quơ tay lại, thiếu chút nữa là hất đổ đồ ăn trên bàn. Nezuko thấy thế thì lại lay lay, nhưng có vẻ như cậu đã không còn biết trời trăng gì nữa rồi. 

" Yuuki - san chưa xong sao? " 

" Vâng, chị ấy sẽ lên sau ạ." 

[ ĐN Kimetsu no Yaiba ] Một Ngày Tuyết RơiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ