Hạ vũ khí đầu hàng - Chương 5.1

1.4K 127 59
                                    

Truyện này khá cẩu huyết nha mụi người ới, nếu ai dị ứng là hông nên đọc nhé 🤧
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Hiếm khi có một buổi tiệc thân mật thế này, thế nên Tiêu Chiến đã uống rất nhiều.

Vương Nhất Bác trằn trọc đợi đến hai giờ đêm mới nghe thấy tiếng xe ô tô trở về dưới lầu, một lúc sau mới có người đi lên lầu, tiếng bước chân rất rõ ràng trong màn đêm yên tĩnh. Khi Vương Nhất Bác đứng dậy mở cửa, em cảm nhận được âm thanh có chút không đúng, dường như không phải chỉ có một người...

Tim em bỗng chùng xuống, bàn tay nắm chặt tay nắm cửa rồi từ từ kéo ra, sau đó em sững người tại chỗ.

Ánh đèn chiếu sáng hành lang cả đêm nên không khó để nhìn ra mọi cảnh tượng, ở cuối cầu thang, Tiêu Chiến đang đè một người con trai vào tường rồi cúi đầu hôn lấy cậu ta.

Cơ thể hai người dính sát vào nhau...

Đây là lần đầu tiên Tiêu Chiến đưa người khác về nhà, Vương Nhất Bác biết rằng mình nên tránh đi, nhưng em lại không thể di chuyển bước chân của mình cho dù đã dùng hết sức lực.

Người đang ở trong lòng Tiêu Chiến dường như hết hơi, nên đẩy hắn ra thật mạnh, mà hắn thì nhanh chóng lùi lại và không hề khó chịu với cậu ta, thay vào đó, hắn cười khúc khích rồi vùi đầu vào cổ và vai của người con trai đó, sau đó tiện tay đẩy cửa một căn phòng dành cho khách.

Có lẽ là quá nôn nóng nên lúc vào phòng rồi mà cửa cũng không thèm đóng lại.

Vương Nhất Bác nghe thấy một câu cảm thán phát ra từ bên trong, sau đó câu cảm thán đột ngột dừng lại, và ngay sau đó đã biến thành tiếng rên rỉ thở dốc...

Ngày hôm sau khi Vương Nhất Bác xuống lầu ăn cơm, thì Tiêu Chiến đã rời đi rồi, còn người con trai kia chậm rãi đi xuống lầu, ngoại hình của cậu ta rất ưa nhìn, thuần khiết và non nớt, hình như cậu ta là một ngôi sao nổi tiếng, tên là Dư Lạc, lúc bước xuống lầu thì đôi chân trắng nõn của cậu ta vẫn còn có chút run rẩy...

Cậu ta hoàn toàn không nghĩ mình là người ngoài, ngồi ngay chỗ đối diện chỗ ăn của Tiêu Chiến. Khi đi ngang qua chỗ em, em còn ngửi thấy mùi hương của Tiêu Chiến vương trên người con trai ấy.

Cậu ta một tay chống cằm nhìn Vương Nhất Bác, trên môi nở một nụ cười ngọt ngào, trái ngược hoàn toàn với vẻ lạnh lùng như tảng băng trôi của em.

"Nghe nói anh và Tiêu Chiến ca ca là thanh mai trúc mã?"

Vương Nhất Bác không ngẩng đầu, chỉ lấy giấy lau miệng rồi chuẩn bị rời đi.

"Tối hôm qua ca ca có nói chuyện với tôi~~~" Cậu ta cố ý kéo dài âm giọng, tỉ mỉ quan sát từng biểu cảm của Vương Nhất Bác, nói rõ ràng từng chữ, "Anh ấy không muốn nhìn thấy anh."

Mặc dù đối phương không có phản ứng rõ ràng đối với lời nói của cậu ta, nhưng cậu ta vẫn có cảm giác thành tựu khi nhìn thấy những ngón tay của Vương Nhất Bác có chút co giật. Lúc quay đầu chuẩn bị rời đi cậu ta còn ném lại một câu "Khi say mới nói những lời thật lòng...", sau đó cười ha ha hai tiếng rồi đi mất dạng...



[Chiến Bác/ZSWW] Hạ vũ khí đầu hàng [TRANS]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ