💞 Chương 33 💞

3.7K 159 15
                                    

Editor: Mứt Chanh

Lúc giọng Bùi Hàn Chu vang lên trong một giây kia, Lâm Lạc Tang nhanh chóng ý thức được mình đã chạm vào người thật, chỉ một thoáng thu tay lại, sợ hãi không thôi và hỏi: "Sao anh lại ở đây?"

Người đàn ông lặng lẽ nhìn cô trong bóng tối, ánh mắt vừa không nói nên lời vừa không hiểu tại sao.

"Tôi ngủ ở nhà mình cũng kỳ quái à?"

Bị một kích như vậy, Lâm Lạc Tang xem như hoàn toàn thanh tỉnh, đứng dậy ấn mở cây đèn ngủ rồi dụi mắt, "Anh còn biết đây là nhà mình đấy à."

Bùi Hàn Chu:?

Cô tiếp tục nói không nhanh không chậm: "Sắp một tuần không có tin tức, tôi còn tưởng rằng chúng ta ly hôn rồi kìa."

"......"

Anh đang muốn nói một câu công việc bận rộn thì cô lại thình lình xốc chăn lên, cũng chẳng hề nghe anh nói, phủ thêm áo khoác chửi bậy câu "Cũng không biết khó chịu cái gì" rồi vào nhà tắm tẩy trang tắm rửa.

Chờ cô bận rộn xong đâu vào đấy đã là một tiếng sau, Lâm Lạc Tang khoác khăn tắm ra ngoài sấy tóc. Anh vì chờ cô cũng tiện tay lật tạp chí rồi thản nhiên nói: "Nghe nói em thi đấu gặp khó khăn à."

"Ừm," cô vừa cuốn tóc vừa lấy máy sấy tóc, "Demo bị ai đó rò rỉ ra trước, còn chưa biết là ê-kíp nhà ai làm."

Làm hại cô chống lại ý trời sửa nhạc, rõ như ban ngày sửa demo nhạc chậm thành nhanh, may mắn bị hoảng sợ nhưng không nguy hiểm nên vẫn giữ nguyên thứ hạng.

Lâm Lạc Tang đỡ đỡ rãnh phía sau răng mình thì cảm giác được có chiếc răng khôn đang ngo ngoe rục rịch, bắt đầu hiểu ra kinh nghiệm có liên quan: "Đúng rồi, anh từng mọc răng khôn chưa?"

"Ừ."

"Nhổ hả?"

Thấy anh gật đầu, cô tiếp tục hỏi, "Mới vừa mọc ra là nhổ liền hay là chờ đến nhiễm trùng mới nhổ?"

"Mọc ra thì nhổ, bằng không chờ đến nhiễm trùng sẽ rất phiền toái, tôi chưa bao giờ để chuyện tới trước mắt..."

Lời Bùi Hàn Chu nói được một nửa thì thấy màn hình điện thoại của cô sáng lên, anh vốn không có đam mê dòm ngó, ai ngờ chợt liếc mắt qua đã thấy được cái tên chướng mắt nên nhìn chăm chú kỹ xem.

Đoàn Thanh: 【 Em ngủ chưa? Anh là Đoàn Thanh. 】

Anh nhíu mày.

Sao cô còn ghi chú số điện thoại của Đoàn Thanh?

Vì sao có ghi chú rồi mà Đoàn Thanh còn muốn tự giới thiệu nữa chứ?

Sao giờ này mà Đoàn Thanh còn gửi cho cô thứ này hả?

Đối mặt với tin nhắn giới thiệu tựa như yêu đương vụng trộm, tổng giám đốc Bùi thoáng nheo mắt, cảm giác phải chăng có một Vòng Bắc Cực bí ẩn trước mặt, đỉnh núi Alaska như đang nhấp nháy ánh sáng màu xanh lục hay không.

[HOÀN] YÊU NGƯỜI ĐẮM SAY - LỘC LINHNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ