CHAP 60 : END

1.5K 109 12
                                    

( Đội nón bảo hiểm trước khi đọc không là tui bẻ lái gãy cổ ráng chịu nha 😆 )

-------------------------------------------

Tháng năm vội vã , bao nhiêu thương tổn em đã chịu đủ rồi , ngày chị bước vào cuộc đời này là lúc em tìm thấy được màu hồng trong đống hỗn lộn màu đen kia của cuộc sống .

Chúng ta gặp được nhau là duyên , ở cạnh nhau thì là nợ , em nợ chị cuộc đời này ...

Từng có lúc em đau khổ cả trong giấc mơ , hiện tại cả đời thực cũng thật hạnh phúc .... tia sáng ấm áp chiếu rọi qua khung cửa sổ , người con gái với mái tóc đen xoã nhíu mày khó chịu vùi vào lồng ngực ai đó trốn tránh .

Chiếc mũi nhỏ xinh của nàng cứ liên tục bị trêu đùa khiến nàng nặng nề mở mắt , Thuý Ngân đã dậy từ bao giờ mà cứ mãi ở đó ngắm nhìn Lan Ngọc , đôi đồng tử đen láy trong sáng như mặt hồ , khoé môi cong nhẹ nụ cười hiền hoà của sớm mai .

" Chị ngủ có ngon không ? "

" Ưm .... em sao vậy ? "

" Khi ngủ trông chị rất đẹp "

Lan Ngọc nở nụ cười tươi khoe hàm răng trắng tinh , nàng véo mũi cô tinh nghịch nói :

" Mới sáng đã diễn trò ngôn tình rồi "

Thuý Ngân cứ thế ôm chặt Lan Ngọc vào lòng , cảm giác tận hưởng rõ khuôn mặt trắng của nàng .

" Hưm , ở cạnh chị thật lười quá đi mất , chỉ muốn như vậy mãi thôi "

" Thật vậy sao ? Oắt con , em cũng biết dùng lời đường mật ? "

" Nếu là từ đáy lòng chúng đều trở nên ngọt ngào như thế , Ngọc à .... từ nay em sẽ bảo vệ chị thật tốt , em sẽ không để chị rời khỏi tầm mắt một lần nào nữa , em hứa "

Nghe được điều này Lan Ngọc thở phào nhẹ nhõm , nhìn cô của tối qua nàng rất sợ , thấy vậy Lan Ngọc khẽ gật đầu , đưa tay vuốt nhẹ tấm lưng Thuý Ngân ân cần .

-------------------------------------------

Công ty Lê Gia

* Cốc cốc *

" Mời vào "

Trợ lý Phạm nhẹ nhàng mở cửa , đôi mắt như gấu trúc , cả người thờ thẩn đứng trước mặt Thuý Ngân .

" Lê tổng , tôi đã tìm hiểu như lời cô nói , tôi ..... "

" Không cần nữa đâu , tôi biết nên làm gì "

" Sao ạ ? Vậy tốt rồi ... oáppp"

" Cậu bị mất ngủ sao ? "

" Có chút .... oápp .... xin lỗi Lê tổng "

Thuý Ngân cười khì lắc đầu , cậu ta có phải là trẻ con đâu chứ .

" Về đi , hôm nay mọi chuyện tôi tự lo liệu , cậu nghỉ ngơi một hôm đi "

" Kh...Không cần đâu , tôi ổn .... "

" Đây là lệnh "

" Vâng .... cảm ơn Lê tổng "

[ Ngọc Ngân ] TÌNH NHÂN Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ