Chap 9: Mở lòng

248 29 5
                                    

Thời gian chậm rãi trôi qua, Yeji mong chờ cuộc thi của các ban nhạc mau kết thúc vì nó đang trở nên căng thẳng hơn.

Cô không chỉ phải đối phó với những vấn đề cá nhân của riêng mình mà còn với đối thủ lớn nhất của cô, người đột nhiên giả vờ quan tâm đến cô. Tuy nhiên, Yeji không tin cô ấy. Cô không thể. Làm sao cô có thể tin được một người đã bỏ rơi cô vào một trong những thời điểm khó khăn, có thể nói là khó khăn nhất của cuộc đời cô?

Yeji không phải kiểu người dễ ghét người khác, cô phải có lý do. Và cô chắc chắn có nhiều lý do để ghét Ryujin.

Cô cũng đang lo lắng về cuộc cãi nhau của Kai và Beomgyu đã xảy ra gần đây. Họ nói với cô rằng nó không có gì nghiêm trọng, nhưng vẫn có gì đó khiến cô lo lắng.

Cả hai vẫn như mọi khi, đùa giỡn và quậy phá cùng nhau. Nhưng có điều gì đó không ổn, Yeji có thể cảm nhận được.

"Cậu đang suy nghĩ gì vậy?" Lia hỏi, khi hai cô gái bước ra khỏi lớp học cuối cùng trong ngày. Cô ấy để ý thấy cô gái có đôi mắt mèo đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình nhiều hơn bình thường.

"Uh ... không có gì đâu." Yeji khẽ lắc đầu, mỉm cười nhẹ với cô gái thấp hơn.

"Cậu có chắc không?" Lia hỏi lại, nhướng mày. "Là về Kai và Beomgyu?"

"Có lẽ vậy." Cô gái tóc nâu gật đầu, thở dài. Có quá nhiều chuyện đang xảy ra, cô không chắc mình sẽ giải quyết được hết. "Có điều gì đó khác về họ."

"Tớ cũng để ý." Bạn của cô đáp lại, nhìn về phía trước.

Thật không bình thường khi hai người bạn thân lại hành động như vậy. Những ngày vừa qua thực sự rất kỳ lạ, bởi vì mỗi khi họ tiếp xúc với nhau, một số căng thẳng khó xử sẽ diễn ra. Các cô gái không biết liệu có chuyện gì đã xảy ra giữa họ, ngoài lúc cãi nhau mà Yeji vô tình nghe được.

"Hôm nay cậu có muốn đi dạo không?" Lia lại lên tiếng, sau vài phút im lặng. Hai cô gái lúc này đang đi trong bãi đậu xe của trường đại học, cả hai cùng đi về phía xe của Yeji. Yeji chở Lia về nhà hàng ngày sau giờ học như một thói quen, nó đã như vậy kể từ năm nhất đại học. Lia sống gần căn hộ của cô, vì vậy nó không phải là vấn đề lớn đối với cô.

"Tớ không biết." Yeji nhún vai, mở cửa xe và bước vào trong, cô gái kia cũng làm như vậy. "Tớ không được khỏe."

"Chúng ta có thể đến chỗ của cậu, xem một bộ phim hoặc một cái gì đó. Cậu có chắc là cậu không muốn có bất kỳ ai bên cạnh?" Lia hỏi, nhìn bạn mình với vẻ mặt quan tâm. Cô ấy thực sự không muốn cô phải trải qua bất cứ điều gì mà cô phải trải qua vào thời điểm đó một mình. Cô ấy muốn ở đó vì cô, ngay cả khi cô ấy phải nài nỉ.

"Tốt thôi." Yeji thở dài, biết rằng người kia sẽ không sớm dừng lại. "Nói trước là chỗ tớ ở là một mớ hỗn độn, đừng phàn nàn một khi chúng ta đến đó." Cô cảnh báo cô ấy, trong khi cô khởi động xe.

Nơi ở của Yeji quả thực là một mớ hỗn độn. Có những đồ vật nằm rải rác khắp nơi, thức ăn thừa trên quầy và nhìn tổng thể nó giống như một cơn lốc xoáy vừa lướt qua. Lia muốn mắng cô về điều đó, nhưng cô ấy cố kiềm chế. Thay vào đó, cô ấy đề nghị giúp cô làm sạch nó nhưng Yeji lịch sự từ chối, không muốn làm phiền cô gái kia.

[Trans][Longfic] After winter comes spring - RyejiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ