Izana nằm trên đùi Takemichi từ lúc ăn xong bữa sáng đến giờ, hắn không muốn đi làm việc cũng lười biếng ra khỏi nhà, thứ hắn muốn bây giờ chỉ có thời gian ở bên người này mà thôi, Takemichi ngồi trên ghế sofa nhẹ nhàng vuốt tóc của Izana tay còn lại vuốt ve con cún con nhỏ màu vàng mà Kakuchou nuôi, tiếng gió vi vu qua khung cửa sổ lướt nhẹ qua mái tóc đen mềm của cậu khung cảnh bình yên đến lạ
- Nè Izana mày ngủ chưa?
- Chưa
- Mày có gia đình rồi ư?
- Ểh sao đột nhiên mày lại hỏi thế?
Takemichi mò kiếm cánh tay của Izana rồi vân vê tìm kiếm thứ gì đó
- Đây này, mày đeo nhẫn không phải là nhẫn cưới sao?
- Không... không phải
Izana bật người ngồi dậy nắm lấy tay Takemichi, từ từ đan các ngón tay lại với nhau rồi thấp giọng
- Đây là thứ... rất quý giá đối với tao
- Bạn gái tặng sao?
- Không phải...
- Của gia d-
- Của mày tặng tao
- Vậy à, tao của lúc trước kia... đã mua nó tặng mày ư?
Takemichi vuốt nhẹ bàn tay thô ráp của đối phương, xoa xoa lấy những ngón tay thon dài ấy, cậu không nhớ bất cứ thứ gì ngay cả tên, ngay cả tính cách như thế nào cũng không nhớ rõ, cậu từ lâu đã khép kín cánh cửa của bản thân mình lại không cho ai bước vào ánh sáng cũng không được lọt qua, ngay cả sự quan tâm chăm sóc những ngày đầu... đối với cậu cũng không hề thấy thoải mái
"Vì mình đã chịu khổ quen rồi, những thứ dịu dàng như thế này... làm mình vừa buồn vừa vui, có được thì sẽ mất được "
Cảm xúc ấm áp này là gì? Vừa đau khổ vừa sung sướng, vừa lạ lẫm cũng vừa quen thuộc. Hanagaki Takemichi của quá khứ là người như thế nào?
Mấy ngày nay cậu đột nhiên sợ hãi một thứ, ngọn lửa thầm lặng ấy đang dần rực cháy trong tâm trí cậu
"Mình có giống với Takemichi khi xưa không? Chắc là không rồi, ai lại đi thương yêu một người như mình chứ? Mọi người có cảm thấy như thế nào khi mình không giống với Takemichi của họ khi xưa, thất vọng... nhỉ? "
- Izana
- Hửm sao thế?
- Tao là người như thế nào?
Izana nghĩ cậu đang tò mò về quá khứ thì cười nhẹ rồi bắt đầu kể những thứ mà hắn biết được về cậu, cũng không quá nhiều, cũng không phải là điều vui vẻ gì, đơn giản là những tật xấu của Takemichi thôi, dù sao thì hắn cũng chỉ đang đùa... nhưng người kia lại không vô tư như hắn
Izana khựng lại người ngồi kế bên hắn có vẻ cuối đầu quá thấp, mái tóc đen dài che hết khuôn mặt của cậu, hay tay đang đan với nhau hơi run thì phải, Izana hơi hoảng chạm nhẹ vào vai của Takemichi mà lay
- S-sao thế Takemichi!?
- Tao bây giờ thì?
- Thì... dễ thương lắm
BẠN ĐANG ĐỌC
<Drop> [Fanfic TR] [Alltake] Trở Về
RomanceMặt trời nhỏ của họ đã quay trở lại 25/11/2021