Thế giới sách 4-Chương 4

304 34 4
                                    

Chiến Sơn Vi Vương/Thu phục ảnh đế cặn bã 4

"Sao anh lại tự mình lái xe?" Vương Nhất Bác chú ý tới vấn đề này, văn bản trước có mấy tài xế, trong văn bản này là ông chủ lớn, chẳng lẽ còn chưa có tài xế sao?

      Tiêu Chiến vừa lái xe vừa nói: "Đây không phải là tới đón đại minh tinh sao, không dám mang theo người khác a, sợ ảnh hưởng đến đại minh tinh chúng ta." Trong lúc nói chuyện len lén liếc Vương Nhất Bác thay quần áo qua gương chiếu hậu.

"Ảnh hưởng gì? Có ảnh hưởng anh cũng có thể giữ, không có sự đồng ý của anh ai dám tiếp xúc với người của anh chứ? " Vương Nhất Bác nhanh chóng thay quần áo, cậu tất nhiên biết trong lòng có người ngứa ngáy sẽ nhìn trộm: "Con đường đẹp quá!"

      "Người khác lại không biết em bây giờ là người của anh, vạn nhất đụng phải người nào không có mắt lộ ra tiếng gió thì sao?" Khóe mắt Tiêu Chiến đuôi lông mày mang theo nụ cười, lại nhìn trộm một cái.

      "Trong xe rất ấm áp." Vương Nhất Bác thay quần áo xong, di chuyển đến chỗ ngồi khô ráo. Lúc lên xe toàn thân ướt đẫm lạnh lẽo, thay quần áo khô lúc này mới phát giác trong xe mở sưởi ấm. Tiêu Chiến quả nhiên vẫn cẩn thận như mấy văn trước.

      "Anh sớm đã mở sưởi ấm, sợ em bị cảm." Tiêu Chiến có chút đau lòng, nếu không phải bảo bối nhà anh cố ý muốn cặn bã kia sau này đau thấu tâm can hối hận, mới luyến tiếc để cho cậu đi dầm mưa nửa ngày.

      "Biểu hiện không tệ, đáng để khen ngợi." Vương Nhất Bác bước chân dài muốn qua ngồi ghế lái phụ, cũng may chiếc xe này rộng rãi, có thể dung túng cho vóc dáng cao lớn như vậy của cậu chen chúc qua.

      “Cẩn thận một chút!” Đêm mưa to mà lái xe, Tiêu Chiến sợ có sơ suất, làm chậm tốc độ xe rất nhiều.

      Vương Nhất Bác ngồi xuống rồi kéo hộp găng tay phía trước lục lọi: "Trong xe có ghim không?"

"Khúc ghim? Có một số tài liệu cũ bên trong có ghim trên đó. " Tiêu Chiến không rõ cậu muốn làm gì: "Em thắt dây an toàn trước đi."

       Vương Nhất Bác sờ được một xấp tài liệu, thuận tay tháo khúc ghim phía trên xuống, lúc này mới ngồi xuống kéo dây an toàn: "Anh lái xe em rất yên tâm."

      "Làm gì vậy?" Tiêu Chiến đoán tiểu ác ma nhà mình chính là muốn làm "chuyện lớn".

      Vương Nhất Bác lấy điện thoại di động ra thử một chút, tuy rằng bị ướt mưa một chút, nhưng vẫn có thể dùng bình thường: "Anh nói em cầm điện thoại này nửa đêm mưa đi về, nó có thể hỏng không?" Dứt lời lấy ra thẻ sim điện thoại của mình: "Nếu hỏng rồi, An Như Sơn có phải không liên lạc được với em không?"

     Tiêu Chiến hiểu được ý đồ của cậu: "Làm sao em biết An Như Sơn sẽ tìm em? Người ta thấy bạch nguyệt quang có lẽ cao hứng không để ý đến em đâu. ”

      "Trước khi hắn đi em yếu ớt, vẻ mặt cô đơn bất lực, đàn ông đều thương hại kẻ yếu. Bạch nguyệt quang kia không phải là tiểu bạch hoa ôn nhu lại kiên cường sao?” Vương Nhất Bác cười cười, đem thẻ điện thoại cùng với điện thoại di động đều bỏ vào trong hộp găng tay: "Cảnh Hành gặp chuyện đều chính mình tự chống đỡ, cho nên nhìn bề ngoài kiên cường, làm cho An Như Sơn cảm thấy cậu ta bị bỏ lại không sao cả. Vậy nếu như em cũng yếu đuối, An Như Sơn sẽ đặt một phần tâm tư ở trên người em. Cũng đừng quên, trong văn này tình yêu đích thực của hắn chính là Cảnh Hành, cũng chính là em bây giờ nha. Tất nhiên, tình yêu của hắn khá là kinh tởm. ”

[ZSWW][Edit] Xuyên thư biến dao thành đường (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ